§chapter 39
giờ đã quá muộn rồi bố mẹ đã biết sự thật rồi. Tôi và cô yêu nhau thì đâu có gì sai chứ tại sao họ phải dèm pha nhìn chúng tôi với ánh mắt khỉnh bỉ chứ . Họ coi chúng tôi như là 1 thứ rác rưởi của cái xã hội thị phi này ....
~~~
6 tháng trôi qua ,
ông nhốt tôi trog phòng cho dù đã đến kì học nhưng ôg vẫn bắt nhốt tôi ở nhà . Tôi nhớ cô vô cùng đã 6 thág qua khôg biết cô giờ thế nào ? Cô ổn chứ ? Cô có ốm khôg? Thực sự giờ trog đầu tôi đâu đâu cũng là hình ảnh của cô . Có lần tôi đã đập cửa van xin bố cho tôi ra ngoài tới mức chảy máu nhưng ông vẫn làm ngơ
~~~
vài tuần sau đó bố tôi gặp ông paul grandger- bố của ái linh
" chắc ông cũng biết chuyện của đình ân nhà tôi và con" - bố tôi nhấp tách trà nói
" đúng vậy tôi đã biết và tôi cũng biết được là ông vô cùng sốc khi biết chuyện này cả tôi cũng vậy đối với những người ngoại quốc chúng tôi cũng cảm thấy hơi bất ngờ về chuyện này . Ngay như vợ tôi đây ,bà là người việt cũg sốc mà ngất đi ... Những tháng ngày qua con bé vì quá thươg nhớ con gái ông , con bé khóc rất nhiều tới mức ngất lịm đi ... Tôi đã biết con gái tôi đã yêu sâu đậm tới mức nào tôi cũng đã chấp nhận con người thật của c.gái mình vì hạnh phúc của hai đứa tôi mong ông tác thành cho 2 đứa đc ko ?"
" THẬT LÀ NHẢM NHÍ ÔG NGHĨ GÌ CHỨ TÔI ĐẾN ĐÂY LÀ ĐỂ BẢO ÔG ĐƯA CON GÁI ÔG TRÁNH XA CON GÁI TÔI CHỨ KHÔG PHẢI TÁC THÀNH " - ôg đập bàn nói ...
" chào ông tôi về " - nói rồi bố tôi quay đi ,bố cô chỉ ngồi ngán ngẩm thở dài
~~~
bíp bíp - vừa nghe thấy tiếng xe ái linh chạy xuốg nhà chờ tin tốt từ bố cô
" bố ! Chuyện đó như thế nào rồi ... ?" - cô nhìn ông hỏi
" bố xin lỗi bố đình ân không hề đồng ý mối quan hệ này ... " - ôg thở dài thất vọng
bỗng từ hai khoé mi cô trào ra những giọt nước . Chẳng nhẽ chuyện tình này chấm dứt từ đây ?
" con gái à con đừg khóc nữa mọi chuyện sẽ tốt thôi hay con về canada cùng bố mẹ được khôg ?Mọi chuyện ở đây nếu đình ân có đủ sự thôg minh khéo léo thì chắc sẽ thuyết phục được ôg bố khó tính như Vương Tài Nhân thôi con"- ông ôm cô con gái bé bỏng vào lòng an ủi
" con .... Con ...Con sẽ về cùng bố "- cô khóc nấc lên nói. Ngay sáng hôm sau cô xách vali ra sân bay nội bài cùng gia đình của mình . Ngồi trên máy bay cô cầu nguyện
"chỉ 5 năm thôi đình ân mình sẽ được ở bên nhau mãi mãi"....
~~~
"mẹ à ! Con đau bụg quá hãy mở cửa cho con"-tôi la lên
bà vì phần lo lắng cho tôi nên đã mở cửa ngay sau đó. Nhân cơ hội đó tôi chạy vụt ra khỏi phòng
" đình ân ... Con đứg lại cho mẹ" - bà gào thét trog vô vọg ... Còn tiếp