Tình cảm cứ lớn dần lên trong mình nhưng chẳng thể nào mở lời được vì cô ấy đã có bạn trai rồi, hơn hết nữa đó là 1 người con trai thật sự có thể mang cho cô ấy hạnh phúc. Còn tôi chỉ là 1 người chưa có công việc ổn định và cũng chỉ là con gái.
Cứ yêu đơn phương như vậy trong suốt 3 năm liền luôn âm thầm quan tâm từng chút 1 , luôn để ý cô ấy thích gì ghét gì.
Và có 1 hôm cô ấy bị quẹt xe trật chân tôi vô cùng lo lắng. Mấy ngày đó học xong là đi đến nhà hàng liền tối đến thì chở Ngân về nhà, ngày đầu tiên cô ấy không đi được tôi bồng cô ấy lên phòng cảm giác thạt khó tả vui và hạnh phúc lắm. Tôi nói cô ấy ngủ đi tôi xuống nhà ngủ cô ấy bảo
' ngủ trên đây luôn đi Nhi'
Và đêm đó nằm cạnh nhau tôi nằm quay lưng sang 1 bên vì tôi sợ , tôi sợ phải nhìn gương mặt đó với 1 cự li thật gần. Đến nữa đêm cô ấy vẫn chưa ngủ bỗng nhiên choàng tay qua ôm tôi và kê sát vào tai tôi hỏi ' em thích chị phải không '
Tôi như chết đứng người không biết phải trả lời làm sao đây , khoảng 15s tôi nói ' thích thì làm sao , không thích thì sao '
Ngân nói ' Ngân quý Nhi bởi vì Nhi thẳng tính có sao nói vậy '
Tôi trả lời ' đúng em thích chị '
Cô ấy cười và hôn vào má tôi lấy tay choàng qua người cô ấy ngủ 1 giấc đến sáng.
Đây cũng là lúc cả 2 thừa nhận tình cảm của mình.