1 tháng trước
_ Hoàng Nhi. Em đồng ý làm vợ anh nha. Gia Bảo quỳ xuống trước mặt cô nói. Sau chuyện của anh 3 mình. Cậu mới biết có nhiều chuyện nếu để qua cơ hội thì sẽ đánh mất nhau nên cậu quyết tâm muốn cầu hôn cô
_ Em. Thật sự bây giờ em muốn tập trung cho công việc vài năm nữa. Mình cũng mới vừa du học về. Anh cho em thêm thời gian có được không. Cô hơi bất ngờ khi được cậu cầu hôn đều mà cô luôn mong ước nhưng cô vẫn cảm thấy bản thân còn trẻ nên chưa muốn lập gia đình sớm.
_ Ừm. Anh hiểu rồi. Cậu nói mà giọng buồn hiu. Vì cô không chấp nhận lời cầu hôn của mình.
_ Anh buồn em sao. Cô cũng cảm thấy có lỗi thì từ chối lời cầu hôn của cậu
_ Không. Anh không sao. Em nói cũng đúng tại anh quá nóng vội. Hihi. Thôi mình đi chơi trò chơi nha em. Cậu cười ngượng ngùng nói vì không muốn cô khó xử. Cô đi bên cậu mà trong lòng cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy cậu buồn.
_ Anh 2. Gia Bảo anh ấy sẽ không sao chứ. Cô khóc như muốn cạn nước mắt hỏi Hoàng Anh khi cậu vào phòng cấp cứu đã hơn 2h đồng hồ.
_ Gia Bảo sẽ ổn thôi. Em ấy rất kiên cường. Em đừng lo quá. Hoàng Anh khuyên em gái mình nhưng trong lòng cậu vẫn nóng như lửa đốt. Ngã từ độ cao đó xuống Thiên Hào cũng đã chết. Tuy là lúc ngã cậu được may mắn rơi xuống thùng hàng giấy nhưng cũng không biết như thế nào. Ai cũng lo lắng trước phòng phẫu thuật
_ “Cạch”. Ông BS già bước ra từ phòng cấp cứu nhìn mọi người rồi ôn tồn nói: - Cậu ấy đã qua cơn nguy kịch. Nhưng mà... chúng tôi rất tiếc rất có thể chân cậu ấy sẽ không đi được nữa. Cậu ấy còn sống có thể đã là kì tích. Mong người nhà đừng quá đau buồn.
_ BS. Xin ông xin ông hãy cứu đôi chân anh ấy. Cô nghe mà như ngã quỵ quỳ xuống cầu xin ông
_ Chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi. Cô hãy cố gắng chăm sóc cậu ấy. Ông BS đỡ cô đứng dậy vỗ vai trấn an cô rồi bước đi.
_ Ông nội ơi. Hức...hức... Cô chạy đến ôm lấy ông mình mà khóc nức nở.
_ Nín đi cháu gái của ông. Con phải mạnh mẽ lên mới chăm sóc Gia Bảo được chứ. Giờ con sẽ là đôi chân của A Bảo. Con mà gục ngã thì ai sẽ bên cạnh A Bảo lúc này. Ông ôm đứa cháu gái của mình mà an ủi. Cô hiểu ý ông nói chỉ biết đứng đó ôm ông khóc. Khóc cho sự đau thương mà Gia Bảo người yêu cô đang nhận lấy.
_ Tiểu Kim. Em mau dậy đi. Em sắp làm cô dâu rồi đó. Đừng có ham ngủ như thế mập là mặc đồ cô dâu không đẹp đâu. Nó nắm tay cô đặt lên má mình mà nói.
_ Thà người nằm ở đây là anh. Chứ anh không muốn nhìn em như thế đâu. Nước mắt nó rơi nó như đang độc thoại vậy. Trách bản thân mình đến trễ để cô bị thương như thế và người anh em kết nghĩa của mình phải bị liệt đôi chân. Nó khóc giọt nước mắt rơi trên tay cô.