_ Bác Hạ. Mẹ cháu đang ở đâu.
_ Dạ đại tiểu thư. Phu nhân đang ở sân sau chăm sóc cây ạ. Ông cúi đầu nói.
_ Bác cứ kêu cháu là Thiên Kim. Cô mĩm cười nhìn ông
_ Không được. Đây là trách nhiệm của bác. Đại tiểu thư đừng làm khó bác.
_ Haizzz. Mà ông ta đang ở đâu vậy bác. Cô hỏi về ông Phong
_ Dạ đại tiểu thư. Ông chủ đang ở công ty. Biết tiểu thư về tí ông chủ sẽ về sớm ạ.
_ Bác Hạ. Bác cho cháu hỏi ông ta kinh doanh gì ạ.
_ Dạ đại tiểu thư. Ông chủ kinh doanh bất động sản, tài chính, nội thất, điện tử.
_ Sao? Nhiều vậy à. Ông ta có ai giúp đở không bác. Cô ngạc nhiên khi nghe bác quản gia nói về ông Phong trước giờ cô cứ nghĩ ông chỉ kinh doanh bất động sản hay hoạt động gì phi pháp nên lúc nào cũng để VS bên cạnh mình nhưng không ra ông ta cũng tài giỏi thật.
_ Dạ lúc trước thì có. Nhưng sau này mọi chuyện đều do ông chủ giải quyết.
Đang nói chuyện thì cô cũng đi đến nơi mẹ mình đang chăm sóc những nhành hoa. Thấy cô gật đầu bác Hạ biết nên đi vào nhà. Bác Hạ thật sự rất vui khi lần đầu tiên cô quan tâm đến ông chủ như vậy. Còn cô nhìn thấy bóng lưng của mẹ mình thì thoáng buồn. Mẹ đã ốm thật rồi. Mình đúng là đứa con bất hiếu. Cô chạy đến ôm mẹ mình ở phía sau cô nói:
_ Chị Hiền dạo này ốm quá rồi nha. Giọng đầy quan tâm nhưng cũng pha chút nũng nịu
_ Con gái cưng của mẹ đã chịu về rồi a. Con còn nhớ đến bà già này sau. Bà ngạc nhiên khi nghe thấy giọng con gái cưng của mình nhưng cũng rất vui
_ Con có đi đâu đâu mà về. Mà mẹ của con vẫn còn đẹp lắm chứ bộ. Cô tay siết chặt mẹ hơn tinh nghịch nói
_ Con gái của mẹ hôm nay cũng biết nói những lời này sau. Bà mĩm cười nói
_ Em à. Anh nghe nói Tiểu Kim về nhà rồi. Ông Phong vui vẻ khi nghe tin cô về vừa về nhà đã nhanh chóng ra sau vườn để thông báo cho bà