60 Rước Dâu ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU bên RẮN CHÍN ĐẦU gật đầu đáp lại CA ĐÔ ta rồi nhìn lên phía CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG mà cười rồi nói với giọng rất hài lòng. _Vậy là mong muốn của tôi, đúng hơn là của RẮN CHÍN ĐẦU đã được TRÂU VÀNG đáp lại. Qủa thực tôi rất lấy làm tự hào khi được đưa rước một người con gái cao quý như MỴ NƯA MI NA đây tới RẮN CHÍN ĐẦU. Anh bạn CA ĐÔ này cũng rất ra dáng, tôi tin là hai chúng tôi sẽ làm tốt mọi chuyện. Và cuối cùng đã tới lúc để tôi dâng lên CHÚA TỂ TỐI CAO TRÂU VÀNG thứ mà vì nó mà hai bên chúng ta ở đây. Thứ tượng chưng cho HÒA ƯỚC giữa RẮN CHÍN ĐẦU và TRÂU VÀNG.
Nói xong KHƠ TIÊM quay người về phía đoàn tùy tòng của ông và ra hiệu cho hai chàng trai trẻ mà một trong đó là KHƠ RU bước tới với một cái khay lớn phủ khăn. Khi họ đã bước hẳn lên phía trước gần hơn với NHÀ LỚN của CHẠ RŨ thì KHƠ TIÊM mạnh tay giật tung tấm khăn. Và từ trên chiếc khay bằng gỗ lộ ra một chiếc mâm lớn bằng vàng được chạm trổ rất công phu mà nổi bật lên hình một con rắn lớn có chín cái đầu.
Những người của TRÂU VÀNG có mặt đều chăm chú nhìn ngắm chiếc mâm đó rồi đồng loạt hò reo rộn rã. Bởi CHÚA TỂ TỐI CAO, ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU cùng MO LỬA của họ đã nhìn vật đó với ánh nhìn vui mừng rồi mỉm cười với ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM cũng như với những người bên dưới. Vậy chiếc mâm đó quả thật là vật báu tượng chưng cho ý trí của toàn RẮN CHÍN ĐẦU rồi. Đó cũng là vật làm tin cho lời hưá về HÒA ƯỚC giữa hai bên RẮN CHÍN ĐẦU và TRÂU VÀNG. Sau đó CHÚA TỂ TỐI CAO lên tiếng với giọng hồ hởi.
_TRÂU VÀNG chúng ta rất vui mừng khi có được vật báu làm tin này. TRÂU VÀNG sẽ đời đời cất giữ nó với sự trân trọng không bao giờ đổi thay. Còn đây là thứ mà TRÂU VÀNG xin nhờ ĐẦU LÃNH KHỞ TIÊM chuyển tới CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC cũng như toàn thể RẮN CHÍN ĐẦU. Đó chính là vật làm tin chứa đựng tấm lòng của TRÂU VÀNG mong muốn được đời đời hoàn thuận với RẮN CHÍN ĐẦU.
Trong khi CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG cất tiếng thì mọi người đều nhận thấy từ bên trong NHÀ LỚN của CHẠ RŨ có một tốp bốn chàng trai đi ra và khiêng theo một chiếc trống đồng lớn. Và rồi chiếc trống này được đưa đến cạnh chiếc mâm vàng. Hai bên người của TRÂU VÀNG cũng như CLAU thay mặt cho RẮN CHÍN ĐẦU cùng lúc chuyển cho nhau nhận lấy vật báu của bên kia. Tuy thế ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM đứng ở đó vẫn đang giữ hai bên lại chưa để người của TRÂU VÀNG đem chiếc mâm vàng lên cho CHÚA TỂ TỐI CAO của mình. Ông ấy hướng lên phía NHÀ LỚN và nói.
_Buổi gặp mặt hôm nay của hai bên TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU thế là đã diễn ra thật tốt đẹp. Tôi rất lấy làm vui mừng cho hai BỘ LẠC, cũng là cho chính chúng tôi những người được RẮN CHÍN ĐẦU giao việc lớn lần này. Bây giờ chỉ còn việc đón dâu nữa là coi như mọi chuyện thật sự trọn vẹn. Nào xin mời MỴ NƯA MI NA.
_Được, được. Cũng tới lúc rồi…Cuộc chia tay nào dù kéo dài tới đâu thì cũng phải kết thúc. Ta và con gái MI NA của mình cũng phải chia tay ở đây thôi. Con gái của ta, con hãy vui vẻ lên đường làm vợ CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU nhé …
CHÚA TỂ TỐI CAO bên TRÂU VÀNG vừa nói vừa quay sang nhìn MI NA và đưa tay nắm tay nàng rồi ông tự mình dẫn nàng xuống khỏi NHÀ LỚN của CHẠ RŨ đi tới chỗ KHƠ TIÊM đang đứng. Theo sau hai người là CA ĐÔ và MAY MAY cùng những người người hầu đã được định sẵn sẽ đi cùng MI NA sang RẮN CHÍN ĐẦU. Và rồi khi hai bên đến sát trước mặt nhau thì KHƠ TIÊM cúi người mà kính cẩn nói.
_Tôi là ĐẦU LÃNH của CLAU, một trong những ĐÀU TỘC của RẮN CHÍN ĐẦU xin được cúi mình trước người sắp trở thành vợ của CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC. Tôi rất vinh hạch được rước NGƯỜI lên đường, thưa MỴ NƯA MI NA.
Trong khi KHƠ TIÊM lêng tiếng thì từ phía sau,con voi được chuẩn bị ghế lọng cầu kì lộng lẫy mà ngay từ đầu ai nấy đều đã biết đó là voi rước dâu cũng đang được dắt đến. KHƠ TIÊM đứng thẳng người lên và giang tay trái ra một cách rất duyên dáng để mời MI NA ngồi lên trên lưng voi.
Lúc này MI NA đang có chút ngập ngừng và khuôn mặt toát lên nỗi e sợ. Nàng hướng ánh mắt bối rối sang CHÚA TỂ TỐI CAO của bộ lạc rồi quay lại đằng sau tìm kiếm điều mà chính nàng cũng không biết đó là gì. Trong khi CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG và người hầu gái MAY MAY đáp lại nàng bằng ánh nhìn trìu mến động viên. Thì CA ĐÔ đã bước lên đến sát chân voi,chìa bàn tay ra ra và dịu dàng cất giọng.
_CA ĐÔ xin được đỡ NGƯỜI lên lưng voi.
_Vâng. MI NA xin chào cha, xin chào mọi người ở TRÂU VÀNG thân yêu . Con xin phép lên đường.
MI NA khẽ đặt bàn tay nhỏ nhắn của nàng vào lòng bàn tay của CA ĐÔ và miệng hơi mỉm cười rồi cất giọng trong trẻo đáp lại chàng. CA ĐÔ và mọi người xung quanh nghe mà đều thấy xúc động. Và trong khoảnh khắc họ bắt đầu giơi nước mắt thì CA ĐÔ nhẹ nhàng đưa MI NA lên ngồi chắc chắn trong ghể bành trên lưng voi.
Và rồi con voi gióng chân đứng giậy. Người MI NA hơi lắc lưng trên lưng voi. Nàng vẫy tay chào mọi người bên dưới mình trong khi con voi quay đầu để dời khỏi mặt sân trước NHÀ LỚN của CHẠ RŨ. Xung quanh bắt đầu hò reo tên MỴ NƯA MI NA với những khuôn mặt lộ rõ niềm vui mừng nhưng lại ướt nhòe nước mắt. Lúc này KHƠ TIÊM cất tiếng hào hùng.
_Thôi người CLAU chúng tôi thay mặt cho RẮN CHÍN ĐẦU xin phép chào mọi người trên dưới ở TRÂU VÀNG mà đưa MỴ NƯA MI NA quay về RẮN CHÍN ĐẦU ngay.
Trong khi CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG gật đầu đồng ý thì ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU bên RẮN CHÍN ĐẦU lại hướng ánh mắt của ông về phía NHÀ LỚN của CHẠ RŨ mà nhằm thẳng vào MO LỬA. Ánh mắt đó thật có rất nhiều ẩn ý mà ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG đứng cạnh MO LỬA của bộ lạc này có thế thấy được cái cách khẽ gật đầu đáp lại của bà ấy với ông ta cũng rất không bình thường.
Sau cùng thì KHƠ TIÊM đã cùng với đoàn tùy tòng của ông và bây giờ thêm một đoàn gồm những người TRÂU VÀNG đi theo MI NA cùng bước theo nhịp bước của con voi đang trở nàng từng bước từng bước ra khỏi CHẠ RŨ. Một đám đông rất lớn ở phía trước cũng như phía sau những người có mặt cùng nhau đưa chân MI NA về nhà chồng. Trong dòng người có CƠ TIÊU và PA NU.
Vào lúc này CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG đã cùng với những chàng trai của ông khiêng chiếc khay để chiếc mâm của RẮN CHÍN ĐẦU quay lên NHÀ LỚN ở CHẠ RŨ này. Chiếc mâm được đặt cẩn thận ở gian nhà CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG nghỉ lại. Sau khi cho người dưới lui ra hết,ông nhìn vào nó rồi cất giọng mệt mỏi mà nói với ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU và MO LỬA của bộ lạc mình.
_Thật là quá gian nan để có được vật này. Rồi tới hết đời ta vẫn sẽ còn thấy có lỗi với cô bé ấy. Đứa con nuôi mà ta đã đẩy vào lò lửa…
Nghe những lời của CHÚA TỂ TỐI CAO mà ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của bộ lạc này chỉ có thể im lặng thở dài. Trên gương mặt của ông mọi nét vui mừng lúc trước đã tan biến. Trong lòng ông cũng đang có suy nghĩ giống như CHÚA TỂ TỐI CAO của mình. Cảm giác tội lỗi khiến ông thấy không còn là mình như trước đây. Nhưng MO LỬA của TRÂU VÀNG đã phá đi không gian yên ắng nặng nề này bằng tiếng nói của bà. _ Thưa hai ông, đúng là TRÂU VÀNG chúng ta đã nợ MỴ NƯA MI NA một món nợ rất lớn. Nhưng bây giờ là lúc mà chúng ta không thể chỉ biết buồn phiền thôi. Chuyện sau này của MI NƯƠNG cũng cần chúng ta lo liệu cho ổn thỏa ngay mới được . Đó mới chính là những lí do khiến tôi thấy cần phải để MỴ NƯA MI NA thay MỴ NƯA sang RẮN CHÍN ĐẦU.
CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG đều nhìn thẳng vào mặt MO LỬA của bộ lạc với ánh mắt đầy căng thẳng và rồi gật đầu tỏ ý đồng tình với bà.
|
61
Mong Muốn Nhỏ Nhoi
Đoàn rước dâu của TỘC CLAU thay mặt cho BỘ LẠC RẮN CHÍN ĐẦU đưa MỴ NƯA MI NA tới chỗ CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC đang dần đi tới vùng giáp ranh giữa TRÂU VÀNG với RẮN CHÍN ĐẦU. Đám đông bà con của TRÂU VÀNG đi tiễn MỴ NƯA MI NA đã lùi lại phía sau rất xa. Lúc này xung quanh đoàn rước dâu chỉ còn toàn là rừng rậm hoang vu,thỉ hoảng lắm mới trông thấy phía xa xa những nếp nhà ở ngoài rìa của một kẻ chạ nào đó. Và đoàn người mà đi trước hết là ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM và cháu ruột của ông là KHƠ RU cùng PHÓ LÃNH còn lại đang ngồi trên ba con voi. Theo sau là hai chục chàng trai bên CLAU,ai nấy đều mặc giáp mây đeo gươm và cung tên. Rồi tới con voi mà CA ĐÔ đang ngồ . Sau đó là con voi có chiếc ngai và lọng che đẹp hơn hết mà MỴ NƯA MI NA và MAY MAY đang ngồi. Hai bên con voi này và đằng sau nó là hai chục người hầu gái mà TRÂU VÀNG giử đi theo MỴ NƯA MI NA để chăm sóc nàng. Họ đều mặc váy mới , lưng đeo gùi đựng đầy đồ ăn,áo váy,vải vóc,đồ đồng. Sau nữa là chín con voi trở chín chiếc hòm lớn đựng đầy đồ quý giá. Cuối cùng là một trăm chàng trai bên TRÂU VÀNG mặc giáp đồng đeo gươm và cung tên. Đoàn rước dâu gồm người và voi đều bước đi hối hả,phát ra những tiếng động rầm rập đã phần nào phá đi sự tĩnh lặng hoang vu của khung cảnh hai bên nơi họ đi qua. Đến chập tối thì đoàn rước dâu chỉ còn một đoạn nữa thôi là cuối cùng sẽ dời khỏi đất TRÂU VÀNG mà đi vào đất TỘC CLAU của RẮN CHÍN ĐẦU. KHƠ TIÊM của bên RẮN CHÍN ĐẦU cùng CA ĐÔ của bên TRÂU VÀNG đã bàn bạc và cùng đồng ý. Rằng họ sẽ dựng lán trại nghỉ chân trên một khoảnh đất cao mà từ đây nhìn xuống trông thấy một dải lớn đất đai TRÂU VÀNG. Chiếc lán được dựng xong trước hết,làm cẩn thận hơn hết là được dành cho MI NA và những người hầu gái của nàng. Hai chiếc lán dựng ở hai bên chiếc lán của MI NA,chiếc bên trái là dành cho CA ĐÔ và anh em TRÂU VÀNG,chiếc bên phải là dành cho KHƠ TIÊM và người của ông. Sau khi các chàng trai đang dựng xong lán trại và những người hầu gái đem đồ đạc vào trong lán sắp đặt để cho MI NA vào nghỉ được thoải mái dễ chịu hết mức có thể. Còn chính nàng đã được CA ĐÔ đỡ từ trên lưng voi xuống và đang đứng cùng chàng ta ở một chỗ cao ráo,khoáng đạt,cách không xa mấy chiếc lán. Suốt nửa ngày trời ngồi yên trên lưng voi,tuy không mệt nhưng MI NA cũng thấy được đặt chân trên mặt đất thế này thật là dễ chịu hơn nhiều. Nàng thích thú bước những bước nhỏ,dang rộng hai cánh tay mảnh mai trong ống tay áo rộng để cho từng làn gió mơn man vào cơ thể mình. Sau một lát nhắm mắt,hít đầy ngực không khí mát dịu của buổi chiều tà với một nét mặt mà CA ĐÔ đứng bên cảm thấy cực kì trong sáng,đáng yêu thì MI NA đang nhìn đăm đắm vào khung cảnh trải dài trước mặt nàng và im lặng hồi lâu. CA ĐÔ cũng đã im lặng mà nhìn theo nàng ấy. Trong lòng chàng ta lại dấy lên một niềm cảm thương sâu sắc. Nét mặt CA ĐÔ trùng xuống,ánh mắt xót xa của chàng nhìn MI NA. Và chàng không thể im lặng lâu hơn nữa mà phải cất tiếng với giọng nói đầy căng thẳng. _MỴ NƯA MI NA, cho phép tôi được nói điều này. Có phải trong lòng cô đang rất e sợ đúng không ? Cứ nói thật với tôi đi. Nếu như cô thấy không thể tiếp tục thì tôi … dù thế nào tôi cũng sẽ… _Anh CA ĐÔ ngừng lại đi, MI NA biết anh định nói gì nữa. Nhưng mà…tôi không muốn nghe đâu. Hứa với tôi đi, từ bây giờ chúng ta chỉ nói đến việc sửa soạn cho đám cưới thôi. MI NA đang thẫn thờ nhìn ngắm khung cảnh trải rộng trước mắt thì nghe được tiếng CA ĐÔ. Khuôn mặt nàng trở lên hết sức sống động và MI NA liền quay sang nhìn vào mắt CA ĐÔ bằng một ánh mắt long lanh xúc động rồi cất tiếng trong trẻo. CA ĐÔ nghe lời đáp của MI NA mà sững sờ tới nỗi đờ người ra. Chàng không ngờ nàng lại thấu hiểu suy nghĩ của mình đến vậy. Hơn nữa biểu hiện hồn nhiên như không có chuyện gì của nàng lại càng khiến chàng thấy day dứt hơn. Sau một lát thì CA ĐÔ có thể nói giọng vẫn rất bối rối. _Thôi được, nếu MỴ NƯA đã muốn vậy ,thưa MỴ NƯA MI NA. Thật sự, thật sự là MỴ NƯA rất dũng cảm. Tôi chỉ là…muốn MỴ NƯA có được…MỴ NƯA xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp hơn hết. _Anh cứ gọi tôi là MI NA như trước thôi. Và thực ra thì lúc chưa lên đường đúng là tôi cũng thấy sợ, cũng nghĩ lung tung. Nhưng khi lên đường và đi tới đây thì tôi thấy đỡ hơn nhiều rồi. Với lại có chị MAY MAY và…anh đi cùng thế này nên tôi thấy yên bụng lắm. Hai anh chị giống như là người thân ruột thịt của MI NA vậy. Có người nhà bên cạnh thật sự khiến MI NA rất vui. Thật là như vậy đấy. MI NA đã lại nhìn về phía trước với một vẻ mặt tươi sáng,phớt hồng trong ánh chiều tà và cất giọng rộn ràng đáp lời CA ĐÔ. Ánh nhìn lấp lánh niềm vui từ đôi mắt to tròn của nàng càng khiến cho CA ĐÔ thấy ngỡ ngàng. Chàng ta nhìn MI NA mà trong lòng càng lúc càng thấy mình thật rối bời. Tại sao cô gái này lại như vậy,giá như cô ấy bị bắt ép chứ không phải tự nguyện đi sang RẮN CHÍN ĐẦU. Gía như cô ấy thấy mình tội nghiệp đến thế nào,thấy mình cần phải đòi hỏi nhiều hơn. Gía như cô ấy không quá dễ thương như thế này. Và giá như người cô ấy thay thế không phải là MI NƯƠNG. Nếu điều này không ảnh hưởng đến nhiều chuyện về sau. Nếu vậy thì CA ĐÔ sẽ thấy chuyện này dễ chấp nhận hơn,hoặc sẽ bằng mọi cách chặn đứng chuyến đi này lại cho dù là đã tới nước này rồi. Nhưng bây giờ CA ĐÔ chỉ có thể nhắm mắt mà tiếp tục làm đúng như sự sắp đặt của TRÂU VÀNG cùng với KHƠ TIÊM mà thôi. CA ĐÔ đang nhìn MI NA với ánh mắt chất chứa nỗi niềm đau xót. Bỗng nàng quay lại chăm chú nhìn vào mắt chàng khiến chàng phải vội vàng cố tỏ ra bình thản không lo lắng gì nữa theo đúng ý của MI NA. Và trong khi CA ĐÔ cố gắng mỉm cười với MI NA thì nàng bỗng như có gì rất khó nói. Khuôn mặt bầu bĩnh lộ rõ vẻ lúng túng và rồi cuối cùng nàng cũng khe khẽ cất tiếng. _Thật ra còn một điều nữa, một điều rất quan trọng mà MI NA muốn anh hứa với mình. Đó là…khi anh trở lại TRÂU VÀNG, anh sẽ chăm sóc thật tốt cho chị MI NƯƠNG và đứa bé nhé. _Chuyện đó sao ? Về điều đó thì tôi hứa với MỴ NƯA rằng chúng tôi, những người ở lại sẽ hết lòng chăm sóc cho mẹ con MỴ NƯA MI NƯƠNG. Sau này mỗi khi có dịp đến CHẠ LỚN thì tôi sẽ đến thăm MỴ NƯA MI NƯƠNG và đứa trẻ. Tôi cũng rất mong có thể tới RẮN CHÍN ĐẦU và nhìn thấy MỴ NƯA sống thật hạch phúc. Nếu mà được tôi nguyện sẽ đem tin của hai chị em báo cho nhau được biết. CA ĐÔ đã hơi ngỡ ngàng trước lời bày tỏ mong muốn của MI NA rồi chàng ta mỉm cười,một nụ cười thật sự thoải mái và đáp lại với giọng rất chắc chắn. CA ĐÔ đã nghĩ như vậy là đã làm cho MI NA thật sự yên lòng và không còn gì phải lo lắng về những chuyện ở TRÂU VÀNG nữa. Nhưng khi nghe chàng nói xong thì MI NA lại trở lên lúng túng hơn. Hai bàn tay nhỏ nhắn của MI NA đan vào nhau và cúi đầu xuống rồi ngưởng lên và cất giọng ngượng ngùng giống với nét mặt của nàng lúc này. _Không, thật ra…ý của tôi là anh sẽ ở bên chị MI NƯƠNG và chăm sóc cho chị ấy suốt đời, là chỗ dựa cho chị ấy, là người đàn ông mang đến hạch phúc chị ấy. MI NA biết là anh đã rung…rung động với chị ấy ngay từ lần đầu gặp mặt mà. MI NA cũng thấy là hai người rất hợp nhau. Anh cũng tài giỏi như anh BA ĐÔN, tính tình lại rất tốt nữa. Mọi người ở TRÂU VÀNG chắc cũng như MI NA đều tin rằng anh sẽ là người thay thế được anh BA ĐÔN để là chồng chị MI NƯƠNG và làm cha đứa con của chị ấy với anh BA ĐÔN. Mà cũng chỉ có anh mới làm MI NA yên lòng được về chị MI NƯƠNG thôi. Anh CA ĐÔ hứa với MI NA sẽ làm vậy nhé. CA ĐÔ khi nhìn thấy dáng vẻ bối rối ngượng ngùng của MI NA đã thấy lạ lùng mà càng nghe thêm từng lời của nàng và hiểu ra ý muốn thât sự của MI NA thì từ sửng sốt tới choáng váng. Chàng ta đang thấy cô gái trẻ này sao lại có tấm lòng tuyệt vời đến như vậy. Sao cô ấy lại tốt đẹp đến như thế. Trong khi CA ĐÔ cũng chưa biết đáp lại ra sao thì MAY MAY đã từ trong chiếc lán ở giữa hối hả bước ra và âu yếm nói. _MỴ NƯA MI NA của tôi ơi. Xin cô hãy vào trong rửa mặt, ăn cơm rồi còn nghỉ ngơi cho lại sức đi chứ nào. Cô đã vất vả một ngày rồi. Ngày mai đường đi cũng sẽ rất dài đấy. _Những lời của tôi làm anh khó nghĩ sao ? Nhưng mà đó mong ước thật lòng của MI NA. Mong hai người sẽ thành đôi. MI NA tin là anh sẽ làm được mà. MI NA vừa quay lại nhìn MAY MAY vừa gật đầu với chị ấy vừa khẽ nói với CA ĐÔ . Nói xong nàng đi tới chỗ MAY MAY rồi hai người cùng nhau bước vào trong lán. Còn lại một mình CA ĐÔ đứng ở nơi cao nhất của mảnh đất và chàng thấy mình dần chìm vào trong bóng tối vừa bao chùm khắp xung quanh. Trong lòng CA ĐÔ đang thầm nghĩ hẳn nhiên là chàng rất muốn đồng ý,muốn hứa với MI NA và làm thật tốt điều mà nàng ấy mong ước.
|