Thời Đại Thanh, một thiên xứ đi tới:
- Hoa Thiên, mau bắt cô ta lại.
- Tại sao lại bắt tôi chứ.
- Cô còn nói, cũng tại tính hay quên của cô mà ở dưới trần gian vẫn chưa có mùa xuân, không những dậy ở đó đã 1 tháng mà vẫn chưa có mưa dần dần cây cối ở đó cũng chết hết cô còn gì để nói chứ hả.
-Tôi...tôi..
- Tội của cô không thể tha thứ được, bây giờ ta sẽ đày cô xuống trần gian tong 5 năm, cô ở đó kiểm điểm lại mình và hiểu được nổi khổ ở đó, nhưng cô có công với thiên trời nên tôi sẽ để cô ở trong hoàng cung đang nằm trong tài nhân được tuyển vào cung và đây là quan tịch của cô nè, cô làm đó thì làm nhưng không được làm hại đến tính mạng người khác, hãy cố gắng sống sót khỏi đó. Đầy xuống.
Hết chạp 1.