chương 6:
*9h tối *
-ngày hôm đó
- tớ đã viết
-một bức thư dài thiệt dài
- gửi tới vầng trăng, nhưng vâng trăng chẳng tỏa sáng như cậu dk nên tớ đã thắp nến cho vàng trăng ấy
- cậu đang ở đâu
- nơi này chỉ có mình tôi với cậu mà thôi
-đừng bỏ tớ lại một mình
một hình ảnh người con trai mờ mờ ảo ảo hiện ngay trước mắt nó, nhưng trên cơ thể anh toàn là máu:
-Minh!!1 cậu không sao rồi
-Minh!anh cậu sẽ cứu dk tớ đúng không? rồi tớ sẽ dk ở bên cậu đúng không
là nước mắt, nước mắt nó cứ tuôn rơi vì ng con trai ấy, nhưng
- ôi không!!!1 đừng mà
nó tĩnh giấc chiêm bao, vì sao nó lại luôn mơ thấy người con trai ấy
- minh!!1 e có sao không?_ anhn nó hớt hãi chạy vào sao khi nghe tiếng la hét của nó
- e...e không sao!!! chỉ là em nằm mơ thôi
-hay anh lấy cho e cốc nước nhé!
- dạ thôi e không cần đâu anh, em muốn ngủ
nó nằm ịch xuống dường ngủ, ngày nào cũng vậy, nó phải gặp ác mộng một lần thì nó sẽ ngủ lại dk
còn anh nó thì lo lắng xót vó vì ngày nào nó cũng nằm mơ gặp ác mộng mồ hôi đầm đìa