Tiêu Trác đi theo lối cũ vào Tiêu gia ( lỗ chó á) thấy đám người làm chạy tới chạy lui tất bật Tiêu Trác kéo A Xuân (người theo hầu bên cạnh mẫu thân Tiêu Trác )
" A Xuân trong phủ đã xảy ra chuyện gì mà nhốn nháo đến vậy".
" Thiếu gia...huhuhu...phu nhân người bị lão gia ép tự xác trong đêm qua rồi" A Xuân khóc nức nở kể lại.
" Không ..không thể như vậ được". Tiêu Trác nge xong không còn hồn nã ngồi xuống đất mắt đầy tơ đỏ máu dù sao tuy không phải mẫu thân thật của cô nhưng dù sao những ngày cô bị xuyên đến đây đã nhận được rất nhiều tình cảm từ người mẫu thân này mà ở hiện tại cô chưa từng một lần trãi qua.
Sao một lúc được A Xuân kể lại mọi chuyện Tiêu Trác như một con người hoàn toàn khác không còn vẻ yếu đuối hằng ngày nữa thay vào đó là sự sát khí quay quanh hóa ra khi cô trốn thoát đã bị đôi mẫu thân kia phát hiện nói với Tiêu Văn Hạo là mẫu thân cô giúp cô trốn khiến ông ta nổi giận lôi đình khiến mẫn thân cô phải chết.
" A Xuân tối nay ta đợi ngươi cửa sau của phủ hãy lấy những gì mẫu thân ta để lại ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi nơi này." Tiêu Trác nghiêm giọng.
" Thiếu gia người nói là thật " A Xuân vui mừng hỏi lại như không tin vào tai mình .
"Là thật".
......,............
Tối đến tại cửa sau Tiêu gia khi A Xuân đén nơi gặp Tiêu Trác thì bị Tiêu Dực bất lại .
"Cpn tiện tì nhà ngươi dám bỏ trốn sao" Tiêu Dực người đầy mùi rượu nói lè nhè.
" Nô tì không dám... chỉ là.". chưa nói hết câu đã bị aưn một cái tát trời gián từ Tiêu Dực.
Đợi mãi không thấy A Xuân Tiêu Trác cảm giác bất an đành liều mình vào trong xem thử vừa lúc A Xuân bị đánh nhìn xung quanh không có ai ngoài Tiêu Dực nắm lấy cái cây gần đó Tiêu Trác mạnh dạng xong đến cho Tiêu Dực một bài học (* nói vậy thôi tại thấy người ta say thừa cơ hội đánh lén ấy mà** tại hắn có võ mừ^O^ ).
Đánh đến mỏi tay Tiêu Trác mới kéo A Xuân rờ đi.