Một bàn ăn bỗng chốc trở nên hưng hỏng tuy có chút tiếc nuối nhưng Tiêu Trác dù có cho tiền cũng không dám ăn tiếp.
Người người vây xem bị Tiêu Trác trừng mắt liền ai về chỗ náy xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
"Tống huynh xem ra chúng ta rất có duyên nha" Tiêu Trác cười thân thiện.
"Thật trùng hợp" Tống Linh Sương cười gượng nhìn độ tự nhiên qua mức của Tiêu Trác khiến người ta phải xa lánh (* ta có tắm nha... chỉ là không thay đồ thui** chưởng-đi chết đi thúi chết người mà*)
" Đã vậy hay ngồi xuống cùng nhau hàng huyên đi" Tiêu Trác thật mong có thể theo sát bên Tống Linh Sương vì cô đã ngộ ra một chân lí là Tố Hinh có ý với Tống Linh Sương nha.
" Thật ngại quá sắc trời không còn sớm ta cần phải về" Tống Linh Sương nhìn nhìn Tiêu Trác lại nhìn sang Tố Hinh dâng cham châm mình như muốn xuyên thấu thật dọ người muốn chạy.
"Không biết huynh có thể cho ta đến gia quý tham quan không" Tiêu Trác làm mặt dày cỡ nào xin tá túc chứ giờ kêu cô đi cùng Tố Hinh chỉ sợ lúc Tống Linh Sương rời đi cô sẽ tắc thở ngây." Việc này ..." Tống Linh Sương thật không biết trên đời này lại tồn tại một co người không biết ngượng ngùng là gì như Tiêu Trác nhưng lại không biết cách từ chối
" Huynh không lên tiếng xem như đã đồng ý thật phiền huynh nha" Tiêu Trác nắm bắt thời cơ nhanh khoát vai Tống Linh Sương ra khỏi tiểu đếm. Ống Hinh thấy vậy bè lúng túng trả tiền đuổi theo hai người kia. Tống Linh Sương tâm tình vô cùng không được tốt từ lần trước bỏ trốn di chơi bị bắt về giam lỏng trong nhà gần 10 ngày mới được tự do ra ngoài hít tí không khí vậy mà lại gặp tiểu hỗn đãn Tiêu Trác a. Trời cao khéo trêu ngươi mà.
" Tiêu Trác ngươi có thể đừng lôi kéo ta nữa được không".
" Tống huynh làm sao vậy chúng ta đều là nam nhân có gì phải ngại" Tiêu Trác cười gian tay lợ dụn vỗ vỗ ngực Tống Linh Sương vài cái*thật mềm nha nếu không bị bó buộc hẳn rất to là khác* .
"Ngươi nên giữ ý tứ" Tống Linh Sương mặt đỏ bừng lên lui về sau hai tay bắt chéo trước ngực lớn gọng quát.
" Nhìn huynh ta cứ s liên tưởng đến cái thiếu nữ nhà lành bị trêu chọc nha" Tiêu Trác cười ngiêng ngã.
" Câm miệng cho ta thật hồ đồ mà" Tố Hinh như quỷ trắn trước mặt Tiêu Trác phi thường tức giận.
Tiêu Trác cười tắt hẳn nhanh chân chạy đến phía sau Tống Linh Sương nhờ nàng che chở cho mình. Thật khó khăn mới đến tới nơi trên đường Tố- Tiêu hai người không ngừng đấu mắt với nhau .
" Thiếu gia ngài đã về " Qui quản gia thấy Tống Linh Sương về tâm vui vẻ ra .
" Mau sắp xếp cho họ chỗ ngĩ ngơi tốt vào" Tống Linh Sương trầm giọng dặn dò rồi hướng phòng mình đi về.
Còn Tiêu Trác lẫn Tố Hinh thì há hóc mồm nhìn tấm bảng có mấy chữ to trên đầu " Tướng quân phủ" hóa ra Tống Linh Sương không phải nhân vật bình thường có thể đùa giỡn mỗi người một suy ngĩ khác nhau. Tuy có chút khó hỉu tại sao Thiếu gia lại dẫn hai người lạ về phủ nhưng vẫn không hỏi nhìu A Qui liền dẫn hai người kia vào phỉ tiếp đãi chu chu đáo đáo.