Sáng hôm sau nó đã thức dậy sớm vì một phần vui mừng trong lòng và cũng vì một phần chưa quen với múi giờ. Nó nhìn ngắm các nàng ngủ say. Trông ai cũng dể thương và xinh đẹp cả. Nó mĩm cười rồi đến hôn nhẹ lên trán các nàng. Gần 11h hơn các nàng mới tỉnh dậy thì không thấy nó ở bên. Ai cũng hấp tấp chạy đi tìm nhưng cũng không thấy nó. Chạy xuống lầu cũng không thấy nó đâu. Các nàng òa khóc. Nó lại rời xa các nàng như 5 năm về trước sau. Các nàng quỵ xuống ôm nhau khóc nức nở. Bổng dưng có cơn gió mạnh làm tờ giấy trên cây đàn rơi xuống thì thấy dòng chữ nó để lại: “ Các bảo bối mau tắm đi rồi đến địa chỉ này. Anh đang ở đây đợi tụi em ăn sáng đây. Hiuhiu đói quá đây này ^.^ “. Đọc xong các cô không khóc nữa liền chạy nhanh lên phòng và đi đến địa chỉ nó đã ghi lại. Xe dừng trước một căn biệt thự sang trọng những ram màu tươi mát. Trông căn biệt thự rất tinh nghịch và sinh động. Các nàng rất thích thú và đi thẳng vào nhà. Mở cánh cửa căn nhà ra các nàng thật sự rất ngạc nhiên trên tường nhà đều đầy hình ảnh các nàng và nó bên cạnh nhau. Vui vẽ hạnh phúc bên nhau. Các nàng đang bất đầu tò mò đây cứ nhìn xung quanh sau vẫn chưa thấy nó. Thì các nàng lại thấy một tờ giấy có ghi dòng chữ "Các bảo bối đi lên sân thượng nha. Anh đói muốn xĩu rồi đây ^.^“. Các nàng chỉ cười rồi đi lên lầu dọc những cầu thang đều được treo đầy bong bóng màu còn trên lối đi thì được gãi bông hồng khắp nơi. Các nàng cứ thích thú đi theo những bông hoa rãi dưới sàn kia. Thì đến tới sân thượng có cánh cửa đóng lại và có tờ giấy dán lên đó kèm theo dòng chữ: “Xin mời các bảo bối mở cửa ạ”. Cạch tiếng cửa vang lên thì một âm thanh cũng được vang lên. Đó chính là tiếng đàn của nó. Các nàng thì còn đang đứng hình nhìn nó các nàng mĩm cười. Nay trông nó rất lịch sự và trưởng thành. Nó mặc áo sơ mi trắng dài tay gài nút ôm phần body rắn chắc. Mặc thêm áo khi kaki khỉ và khoác 1 áo vest đen bên ngoài. Tay thì đeo đồng hồ vàng. Quần kaki đen cùng với đôi giầy tây bóng loáng. Các nàng đều bị đang nó hốp hồn mê hoặc. Lần đầu trong nó trong bộ trang phục này. Ôi nó thật đẹp trai. Tiếng đàn vang lên kèm theo giọng hát của nó. Nay nó muốn hát cho các nàng nge.
.. Từ bao lâu nay, anh cứ mãi cô đơn bơ vơ bao lâu rồi… ai đâu hay
Ngày cứ thế trôi qua miên man riêng anh một mình nơi đây
Những phút giây trôi qua tầm tay
Chờ một ai đó đến bên anh, lắng nge những tâm tư này…
Là tia nắng ấm, là em đến bên anh cho vơi đi ưu phiền… ngày hôm qua
Nhẹ nhàng xóa đi bao mây đen vây quanh cuộc đời nơi anh
Phút giây anh mong đến tình yêu ấy
Giờ đây em, người mà anh mơ ước bao đêm
Sẽ luôn thật gần bên em
Sẽ luôn là vòng tay ấm êm
Sẽ luôn là người yêu em, cùng em đi đến chân trời
Lắng nghe từng nhịp tim anh
Lắng nghe từng lời anh muốn nói
Vì em luôn đẹp nhất khi em cười
Vì em luôn là tia nắng trong anh không xa rời
Bình minh dẫn lối
Ngày sau có em luôn bên anh trên con đường ta chung đôi
Niềm hạnh phúc như trong cơn mơ, chưa bao giờ… anh nghĩ tới
Phút giây ta trao nhau tình yêu ấy
Giờ đây là em… người anh sẽ mãi không quên.
Kết thúc bài hát nó mĩm cười thật tươi. Đứng dậy nhìn các nàng và nói
_ Mời các bảo bối ngồi. Chúng ta nhập tiệc nào anh đói quá rồi. Hề hề. Các cô giờ không nói gì vẫn còn đang rất xúc động chỉ làm theo lời nó thôi nhanh chóng đi đến bàn ngồi ăn. Đây là sân thượng được bao quanh bởi những hàng cây leo bên trên. Được trang trí đầy bong bóng. Trên bàn ăn thì đã đầy đủ các món ngon. Mỗi người đều có 1 cái dĩa được úp lên bởi một cái chén inox bóng nhoáng. Cùng 1 ly rót rượu. Sau khi kéo ghế cho các nàng ngồi xuống nó lấy chai rượu vang rót vào từng ly nó mĩm cười. Rồi quay về ngồi. Nó nói giọng tinh nghịch: “Ăn thôi anh đói meo rồi. Hề hề”.