---- 4 năm sau -----
Các bảo bối à cho anh đi làm đi mà. Ai đời nào mà đàn ông đàn ang mà lại ở nhà trông con. Huhuu. Anh không chịu đâu. Nó giảy nảy tức tưởi
_ Không. Anh ở nhà đi tụi em nuôi. Tuyết Nghi nói
_ Đúng rồi. Anh đi ra ngoài thả thính gái nữa ha gì. Bảo Nhi liếc nhìn nó
_ Mà ai ngày xưa nói tụi em sinh con đi anh sẽ ở nhà chơi với con chứ. Băng Nhi nhìn nó
_ Giờ không ý kiến gì hết. Anh phải ở nhà chăm con. Tú Linh nhìn nó đe dọa
_ Phải rồi. Mà con nó cũng có chịu ở cùng tụi em đâu. Tụi nhỏ cứ quấn ba thôi. Nên anh ngoan ở nhà đi em thương. Khả Vy nhìn nó âu yếm.
_ Huhu. Thôi mà cho anh đi làm đi. Anh nan nĩ đó. Nó mèo nheo khóc lóc.
Ba, ba, ba, ba, ba. Các tiểu bảo bối của nó đi lon ton đến ôm nó, hôn khắp mặt nó
_ Hhahaah. Anh thấy rồi đó. Các con chỉ thích ba thôi. Tú Linh liên tiếng châm chọc.
_ Huhuhu. Sau số anh khổ vậy nè. Các tiểu bảo bối à. Các con đi lại mẹ đi đừng lại ba nữa mà. Ba nan nĩ các con đó. Nó khóc lóc nan nĩ con nó.
_ Hông… hông… tụi nhỏ lắc đầu đến ôm rồi ngồi sau lưng nó bức tóc ngắt mũi nó. Nó bị 5 đứa trẻ chọc phá như tên điên.
_ Hahahaah. Các con coi bộ thích quậy ba giống các mẹ rồi. Tuyết Nghi cười nói.
_ Hahah. Đúng rồi anh chấp nhận số phận đi Chồng à ở nhà chăm con đợi tụi đi làm về nhá. Khả Vy cười sảng khoái.
_ Hahahha. Tụi em thương anh nên mới để anh ở nhà đó. Anh rán tận hưởng đi. Băng Di nháy mắt trêu chọc
_ Các con hôn baba đi. Các Mami đi làm đây. Bảo Nhi mĩm cười rồi các nàng xoay lưng chuẩn bị đi làm
_ KHOAN ĐÃ. Các bảo bối chưa hôn anh sau mà đi làm rồi. Nó đứng dậy chu mỏ nhắm mắt nhỏng nhẻo với các nàng. Hết cách với ông Chồng con nít của mình. Các nàng hôn rồi đi làm nhưng không quên quay vào nói to
_ CHỒNG CON NÍT. Ở NHÀ CHƠI VUI NHA. HAHHAHA