_ Ê cậu. Cậu mang đến bàn VIP đó chai này nhé. Anh nhân viên đưa nó chai rượu tay chỉ sang hướng bàn VIP. Nó gật đầu rồi đi đến bàn VIP đó. Mở nắp và rót đầy ly. Đó chính là bàn của Khả Hân. Nảy giờ nhỏ ngồi uống mà chỉ nhớ đến nó Âu Dương Minh cái tên thật đẹp gương mặt thanh tú cảm giác cho người khác muốn có được. Nhỏ khẻ mĩm cười ngước lên cầm ly rượu. Nó cũng rót xong ngước lên ánh mắt 2 người chạm vào nhau. Nhỏ thì ngạc nhiên khi nảy chỉ tưởng tượng mà giờ lại đứng ngây trước mắt. Nhỏ bất giác gọi tên:
_ Dương Minh. Nhỏ mĩm cười nhìn nó.
Nó mĩm cười lịch sự chào lại nó nói: - Chào cậu. Nói xong nó gật đầu trở về nơi phục vụ khi nảy. Còn nhỏ cứ nhìn theo dáng người nó đi mà mĩm cười ngây ngốc.
_ Ê Khả Hân. Anh ta là ai vậy. Đẹp trai quá đi. Bảo Quyên lên tiếng hỏi.
_ Đúng đó. Đẹp trai mà còn lạnh lùng nữa. Mầy biết anh ta hả. Bảo Ngọc nôn nóng hỏi liên tục. Nhỏ chỉ mĩm cười im lặng không nói gì.
_ Mầy mà không trả lời hồi chị em nó lạy càu bàu nữa bây giờ. Ngọc Mỹ nói vào thật sự cô cũng nhanh chóng muốn biết.
_ Hahah. Chị em tao nôn nóng hay mầy cũng đang nôn nóng đó. Bảo Ngọc cười to nhìn Ngọc Mỹ nói
_ Thì.. thì tao cũng muốn biết thôi. Ngọc Mỹ bị bắt bài nên cười trừ cho qua.
_ Anh ấy là bạn học cùng lớp với tao. Tên là Âu Dương Minh. Nhỏ nhâm nhi ly rượu trên tay rồi trả lời. Nhỏ biết nếu không trả lời tụi nhóc này cũng nhất định làm phiền giấc ngủ của cô cho mà xem.
_ Trời. Mầy sướng dữ được học chung lớp với trai đẹp luôn. Các nàng mĩm cười nói tinh nghịch. Trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ riêng về người có cái tên Âu Dương Minh.
Đang trở về nơi phục vụ của mình thì có một cậu nhân viên nhờ nó bưng khây rượu đến bàn VIP số 2 trong góc khuất. Còn cậu ta thì đã nhanh chóng đi vào NVS. Nó chỉ lắc đầu nhìn theo rồi đi đến nơi VIP số 2. Nó để chai rượu lên bàn rồi xay lưng bước đi. Lúc phục vụ đi đến thì Thiên Kim nhà ta cũng chẳng để tâm tay vẫn còn nâng ly rượu lên uống. Đối với cô những người phục vụ cũng như bao người không có gì đặc biệt. Nhưng đến khi thấy bóng lưng cao cao, gầy gầy vừa mới đi thì cô thấy rất quen. Cô nói:
_ Là hắn?
_ Là ai đại tỷ. Tuyết Vũ nge cô nói thì quay sang nhìn cô hỏi
_ Hình như là cái tên hôm nay đã đánh tỷ. Hắn đang ở đây.
_ Hắn là tên nào. Tỷ mau nói. Tụi em sẽ trả thù cho tỷ. Lan Linh nói giọng bực tức
_ Đúng rồi đại tỷ. Hắn đâu tỷ. Ngọc Hà giọng cũng tức giận nói.
Thiên Kim khẻ nhếch mép cười. Đứng dậy lấy bóp tiền đi lại quầy batenner. Cô nhỏ giọng hỏi:
_ Anh ơi. Anh có biết tên nhân viên nào gầy gầy, cao cao của quán hắn đang ở đâu không?
_ Trời nhân viên quán này ai không vậy em. Hắn tính không trả lời rồi nhưng quay lên nhìn thấy là Thiên Kim. Đại tỷ này nhà không những giàu mà còn nổi tiếng hung dữ. Tốt nhất là không nên đắc tội. Chứ nếu là ai khác hỏi chắc hắn đã chửi cho một trận.
Thiên Kim nhếch mép cười rồi lấy ra 5 tờ màu xanh đưa cho hắn. Hắn liền nhận lấy mắt sáng lên ngoắc cậu phục vụ đứng gần đó lại. Hắn rặn hỏi:
_ Chú em có biết tên phục vụ nào cao cao, gầy gầy không?
_ Ở đây nam phục vụ nào mà không cao cao, gầy gầy anh có đặc điểm gì khác không. Cậu nhân viên hỏi tên pha chế. Hắn nghĩ cũng đúng rồi đưa mắt sang phía cô như thay lời muốn hỏi. Cô nghĩ cũng đúng rồi lại miêu tả tiếp:
_ Hắn trong lạnh lùng, gương mặt ảm đạm, ánh mắt trong veo nhưng buồn. Cô cũng không ngờ chỉ mới gặp nhau có một lần mà cô có thể diển ta hắn rỏ như vậy. Còn cậu phục vụ và pha chế cứ nhìn nhau mà lắc đầu. Đột nhiên hắn nhớ ra điều gì đó hắn nói:
_ À hình như hôm nay quán thiếu người nên có mượn 1 thằng đệ của chị Thảo Ly qua tiếp á.
_ Được. Thế mấy giờ nhân viên quán nghĩ.
_ Ừm. 11h30. Coi bộ tên đó thật may mắn. Hắn cười ma ranh theo diễn tả của cô thì có lẻ tên đó rất đẹp trai chắc là khoai to nên cô muốn bao hắn đêm nay chứ gì. Cô như đọc được suy nghĩ của hắn cô khẻ nhếch mép cười cô nói giọng mĩa mai
_ Ừm. Hắn may mắn vì sắp được lên THIÊN ĐÀNG. Cô nhấn mạnh chử cuối làm cho tên pha chế cảm thấy lạnh sống lưng. Nói xong cô và tỷ muội của mình đi ra hướng cổng chờ nó.