Chapter2:Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Cô gái ấy chu miệng thổi phù phù rồi múc thuốc ra 1 cái chén nhỏ rồi xoay người lại.Cô sững sờ,lúc này bốn mắt đang nhìn nhau 1 cách ngỡ ngàng.Cảnh sắc mơ màng nhìn cô gái nhỏ nhắn ấy đắm đuối, phải chăng cô đã mê mẫn nhan sắc này mất rồi. Đang đắm chìm trong nhan sắc ấy thì cô gái kia lên tiếng:
-À....ừm!!Cô nương tỉnh dậy rồi sao??Đêm hôm qua ta đã thấy cô ngất ở giữa rừng .....cô đã ổn hơn chưa?Có thấy mệt chổ nào không đấy?Hay ta lấy nước cho cô uống nhá?À cô đói không?Ta lấy cơm cho cô ăn nha?......
-À cô nương....ta không khát cũng không đói, cô hỏi nhiều vậy ta biết trả lời câu nào trước đây!!
-Ahh ta xin lỗi!!! (Cuối gầm mặt xuống)
-Ah không sao!"Cô ấy là đang ngại sao!?Ah đáng yêu chết ta rồi!!Tim ơi tim dừng lại ,dừng lại đi tim ơi tim dừng lại!!Ahhh nếu ai bảo ta chết tại đây vì nàng thì chắc chắn ta sẽ đồng ý ngay và luôn cho nóng mất!!"Cảm ơn cô nương đã cứu tại hạ!"Liêm sĩ gì tầm này nữa em ơi!!!"
- Ai gặp trường hợp như ta cũng sẽ cứu thôi mà,cô đừng khách sáo!(Cười)
-Nãy giờ nói chuyện đã lâu ta vẫn chưa biết cô nương tên gì?"Á hự!!!Nụ cười ấy làm con tuym bé nhỏ của ta dung dinh mất rồi"
-Ta sao?À...ừm ta tên Sở Hà tự An Yên.Vậy còn cô!?
-Tại hạ Cảnh Phi Nhiên tự Cảnh sắc .
-Cô lại đây uống bát thuốc này cho nóng đi nào!
-Ah được!
Đó là cuộc gặp đầu tiên giữa 2 người, có lẽ như An Yên đã để lại cho Cảnh Sắc những hình ảnh khó quên thật rồi!Nhìn dáng vẻ bối rối của Cảnh Sắc thật khiến cho người ta phì cười"Uống nhầm một ánh mắt cơn say theo cả đời'.Cuộc gặp đầu tiên có vẻ khá suông sẻ, họ đã cùng nhau ăn sáng và rồi kể hoàn cảnh của mình cho nhau nghe,thế là họ quyết định sống cùng nhau.Sáng cùng nhau dậy,cùng nhau làm vườn,cùng nhau hái thuốc,tối cùng nhau ăn,cùng nhau ngủ.Dần dần cả hai đã thân thiết hơn trước.Tình cảm của Cảnh Sắc với An Yên có lẽ đã quá rõ ràng nhưng đối phương chưa chắc đã biết.Còn An Yên ,có lẽ y vẫn nghĩ đây chỉ là tình tỷ muội thắm thiết lâu bền:
-Cảnh Sắc muội mau dậy cho ta..............................mặt trời mọc đến mông muội rồi đây này,dậy mau lên!!!!!!!!!!!!
-Hả!? À....ừm.....ta dậy ngay đây.!
-(Vừa đi ra ngoài vừa nói)Ta đi nấu ăn ,nếu như chút nữa muội vô vẫn thấy muội nằm thì đừng trách ta**"Hửm???Tại sao lại không trả lời mình??Đừng nói là???"**(Chạy vô phòng mở cửa ) Cảnh Phi Nhiên muội dậy ngay cho ta!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
-Ahhh ta dậy liền,dậy liền.........(Bước xuống giường chạy ra ngoài).
Ngày nào cũng vậy, họ cứ như trẻ con vậy,trông đáng yêu thật.Đúng là ăn dầm ,nằm dề với An Yên mới biết y như thế nào!?Người ta gọi là nhỏ mà có võ đấy!Đừng nhìn mặt mà bắt hình dong nha các bác! An yên có khuôn mặt dễ thương phúc hậu,còn có 2 cái răng thỏ nữa chứ,nhìn dễ thương cực!Vóc dáng nhỏ nhắn đủ để Cảnh Sắc bao trọn cả người .Ai nhìn vào cũng muốn che chở.Nhưng đằng sau khuôn mặt ngây thơ ấy là 1 bà la sát với biết bao sát khí xung quanh...!!!Brưm....nghe là thấy sợ rồi.
An Yên là con gái của một lương y từ mẫu,cha mẹ y bị sát hại bởi đối thủ nên từ nhỏ y sống với bà ngoại.Khi lên 10,bà y do bệnh tật mà mất, thế là từ 1 cô bé vô tư vô lo bây giờ đã phải cố gắng chống chọi với mọi thứ.Y quyết định đi vô rừng sâu, dựng nhà sống ẩn và tập trung nghiên cứu các loại thuốc để nối nghiệp cha.