Lết cái thân xác lờ đờ đến phòng giám đốc thì lại bị chơi thêm 1 phát.
- Khách của em ở phòng kế bên không phải phòng này!!!
Không thèm để ý bộ dạng nó lúc này ông ta thầm cười khi nó mệt mỏi mở cửa bước ra (Đúng ác). Đứng trước cửa phòng nó mệt lả người đưa tay gõ cửa nhưng sức đâu nữa mà gõ đây bây giờ kêu nó lết còn không có sức cũng may là người bên trong như linh cảm nó đến nên mở rầm cánh cửa ra thì ngay lập tức 1 thân hình rơi tự do vào lòng. Sắc mặt đã chuyển màu nhưng nó vẫn còn có thể nhận ra người vừa đỡ mình nhờ cái mùi bạc hà trên người nó cất giọng khàn mệt mỏi hỏi
- Tại sao lại là cô???
Cô không trả lời chỉ biết lúc này cần để nó nằm xuống nghĩ là làm cô dịu dàng đặt nó xuống sofa trong phòng cho đầu nó nhẹ nhàng đặt xuống thành ghế. Cảm nhận được sự mềm mại của sofa làm nó thấy thoải mái hơn mày đã giản ra không còn nhíu lại nữa. Từ nảy đến giờ cô vẫn không lên tiếng chỉ ngồi lặnh ngắm nhìn nó thấy người cô yêu phải đau đớn từng cơn như vậy cô thật muốn chính mình là người chịu cơn đau đó. Nước mắt đã không kìm được mà tự động rơi xuống cảm thấy ướt ướt trên tay nó mở đôi mắt ra mơ hồ nhìn người trước mặt đôi lông mày cơ hồ nhăn lại ngồi dậy hỏi
- Cô Sao lại khác tôi có làm... Ưm..!
Chưa kịp kết thúc câu đã bị ngay đôi môi người đối diện chặn lại làm cho nó mắt mở to hết cỡ tay qươ qươ vùng vẫy nhưng vô ích mệt đến mức sức như mèo quào làm gì được ai. Nói cô vô sỉ cũng được lợi dụng cũng chả sao cô chỉ biết lúc này cô phải giải thoát cho sự nhớ nhung nhất định phải yêu thương nó 1 cách ngọt ngào nhất. Sau 1 lúc mê mẫn cái vị dâu từ bờ môi đỏ mọng đó cô nuối tiếc buông nó ra và ngay lúc định xả cho cô 1 trận vì dám hành động như vậy thì cô đã ôm chầm lấy nó chẳng nói năng gì cứ đơn giản là ôm nhưng là 1 cái ôm ấm áp 1 cái ôm yêu thương làm bao nhiêu sự uất ức khi bị cưỡng hôn nảy giờ cũng bay theo gió à không bay theo sự ấm áp từ cơ thể cô truyền đến lúc này luôn rồi!!! Nó cảm giác như rất quen thuộc với cái ôm hay nụ hôn cô trao cho nhưng tạo sao tại sao 1 phần trong nó không thể chấp nhận được sự yêu thương cô mang đến nghĩ đến đây tự nhiên 1 động lực nào đó muốn nó phải đẩy cái con người đang ôm cứng mình ra ngay. Bỗng sức mạnh từ đâu lan đến nó cong tay đẩy cô ra 1 khoảng xa rồi tự động lùi lại nhìn cô ánh mắt ai oán lên tiếng
- Cô thật... Thần kinh nặng lắm rồi đó!!!
Cô nhìn nó khẽ công môi
- My thật sự không cảm giác Sao ?
Nó bỗng ngượng ngùng cúi mặt xuống sàn nhà miệng nhỏ chu chu lên má đã ửng hồng hào ấp a ấp úng trả lời
- Tôi.. Không có!!!
Cô tối sầm mặt rõ ràng là đang nói dối dù mất trí nhưng cảm giác nó đối với cô vẫn không thể mất đi chỉ là không thể nào chấp nhận. Lửa giận đã bùng nổ cô gắc lại nó
- Nói dối...!! Rõ ràng My có cảm giác sao phải tránh né!! My biết em đã tổn thương đến mức nào khi biết My và anh Quân sắp kết hôn không??? Thật nhẫn tâm!!! Suốt 4 năm nay em đã không ngừng nhơ nhung 1 con người chả nhớ gì đến mình cả.. Ngu ngốc!!
Nghe đến đây chợt lòng nó thấy nhói lên tay vịnh ngực trái nó nghe được tiếng tim đập thình thịch thành nhiều nhịp khác nhau bỗng đầu óc quay cuồng mặt từ từ đen lại và sau đó nó ngã ngay vào lòng cô khi cô đang nhìn nó lo lắng dù đang nước mắt giàn dụa vì tức giận từ lúc nó cứ bóp chặt lấy ngực mình. Nó ngã xuống và chỉ còn 1 chút ý thức nghe được tiếng cô gọi trong hốt hoảng lo sợ
- My... My Sao vậy.. Đừng làm em lo!!!
Sau đó là thíp đi luôn chó đến 2 ngày sau mới tỉnh dậy và 1 điều bất ngờ đã đến chờ xem nha!!! 