Sáng sớm vừa mới tĩnh dậy thì Uyên bị 1 phen hú vía My nó đang cầm cái lưỡi lam qơ tới qơ lui không biết định làm gì
- Nè nè làm gì vậy bỏ xuống * giật lại *
- Trả t * giật *
- M tính làm chuyện dại dột hả?* lo lắng *
- Ha ha ha... Tr ưi.. T đâu có khùng vậy * cười lớn *
- Chứ m lấy làm gì ? * Đơ *
- Gọc mấy sợi chỉ nè...
- Ờ ờ... Hì.. Nè làm gì làm đi * qê *
- M lo cho t hả?
Bộ gian tà lại lộ ra nó kề sát lại cô mà hỏi
- Ừ t tưởng m... À thui không có gì là ổn rồi..hì hì...
Cô bước xuống giường VSCN xong bước ra thấy nó vẫn ngồi đó mắt hướng ra cửa nhìn vào khoảng xa xăm nào đó.. Đang chăm chú nhìn theo bỗng nó lên tiếng làm cô giật mình
- M thật sự không yêu t sao?
Mắt nó vẫn không di chuyển
- Hả.. À.. Tao.. Tao ...cũng...
- Thui... Coi như chưa có chuyện gì xảy ra ik qay lại như trước nhá...
Nó hít 1 hơi dài rồi bước xuống giường và rời khỏi nhà trong khi cô đang hụt hẫng khi nó bảo trở về như trước...Trong khi cô đang định nói tiếp 1 điều gì đó... Thời gian trôi qa cũng đã gần đến kì thi THPT quốc gia rồi trong thời gian này tuy là tụi nhỏ vẫn nói cười vui vẻ nhưng ánh mắt họ nhìn nhau có gì lạ lắm cứ ngại ngại sao ấy cũng không còn đi chơi chung nhiều nữa. Và tất nhiên là 2 đứa nó nhớ nhau mún phát điên lên mà có ai chịu nói gì với ai đâu. Trở lại với kì thi... Do vậy lớp nó quyết định đi biển để thay đổi không khí chuẩn bị tốt cho kì thi sắp tới.
HỨA HẸN LÀ 1CHUYẾN ĐI BIỂN THÚ VỊ VÀ LÃNG MẠN PHA CHÚT HÀNH ĐỘNG!!!