Sáng hôm ấy tôi dậy sửa soạn thật sớm. Vì hôm nay ngày mai tôi đã được đi học lại…
Tiếng nói của mẹ tôi dịu dàng đến âu yếm. Tôi yêu mẹ mình, người phụ nữ tần tảo vì gia đình.
Tôi đáp lại tiếng mẹ.
- Con xong hết rồi mẹ ơi. Con sẽ xuống ngay.
• Tiểu Thiên con đã dậy chưa vậy.
Xong xuôi tôi xịt thêm ít nước hoa. Đeo vài phụ kiện vòng tay, khuyên tai… Gia đình tôi có một truyền thống con trai trong gia đình khi sinh ra nhất định phải bấm khuyên tai, nếu không nhất định sẽ khó nuôi…. Chỉ riêng bố tôi là con trai trưởng là anh hai tôi là không cần phải đeo khuyên tai. Vì là con đầu nên không cần phải như thế… Tôi chỉ nghe thoáng mẹ tôi nói thoáng qua thôi….
Tôi bước xuống phòng ăn.
- Chào cả nhà ạ.
Bố tôi bảo:
- Cả nhà ăn sáng nào ☺.
- Vâng.
Trong lúc ăn bố tôi nói.
- Hôm nay là ngày bé Tiểu Thiên nhà ta đi học lại sau một tuần nghĩ phải không.
- Vâng bố ạ.
Mẹ tôi cũng nói.
- Ráng học ngoan nha Tiểu Thiên của mẹ.
- Vâng mẹ