20
" Anh thật độc ác! Tôi không thể chịu đựng được anh nữa rồi. "
" Em nói vậy là có ý gì? "
" Anh hỏi tôi ý gì sao? Anh xem hôm nay anh đã làm những việc gì? "
" Anh đâu có làm gì sai đâu. Anh chỉ dọn dẹp nhà cửa thôi mà... "
" Dọn dẹp nhà cửa thôi mà??? Tôi lấy anh về là để anh dọn dẹp nhà cửa sao. Đi, lên phòng ngồi viết bản kiểm điểm cho tôi. Còn nữa, quét dọn, lau nhà, nấu ăn, rửa bát,... tất cả những việc đấy TÔI LÀM. Anh chỉ cần ăn, ngủ, nghỉ, tiêu tiền, và yêu tôi, anh nghe rõ... " - Cậu đang nói thì bị giọng nói ủy khuất của anh cắt đứt.
" Huhuhu. Em không muốn anh làm việc nhà, muốn anh ăn nhiều để anh béo rồi bỏ anh đúng không? Lại còn bắt anh viết bản kiểm điểm nữa. Em hết thương anh rồi đúng không? "
" Tiêu lão sư của tôi ơi. Anh đang bị trật chân đấy. Anh làm những việc này lỡ động tới vết thương làm nó nặng thêm thì sao. Em chỉ muốn tốt cho anh thôi mà... " - Cậu cuống cuồng dỗ dành anh.
" Đừng khóc nữa. Đi nào, lên phòng em viết bản kiểm điểm cho anh. Em cho anh đánh em, đánh đến khi nào hết giận thì thôi... "
" Em còn cho anh ăn em nữa. Em nhất định sẽ phối hợp thật ăn ý. Nào! "
- end chap 20 -
