Cuộc sống của sinh viên năm nhất đều giống nhau. Có nghĩa là, đa phần các khoa sẽ học môn cơ bản chung với nhau tại hội trường trung tâm của trường đại học. Không quan trọng là khoa nào các sinh viên sẽ gặp nhau như bình thường, kể cả khi không học chung một khoa. Dù sao thì học chung tòa nhà mà. Năm đầu tiên ở trường đại học được coi như thời điểm vàng cho hoạt động giao lưu giữa các khoa. Cũng có khi là giao lưu hội những người hâm mộ, đặc biệt là câu lạc bộ fan của khoa Y. Cơ hội ngàn năm có một đây chứ đâu. Vì tới khi qua năm hai, là không có nhiều dịp để gặp nhau nữa.
"Bạn này trắng hơn này" – Tiếng xì xào lớn dần, kèm theo tiếng huýt gió với trạng thái phấn khích.
"Một người thôi thằng Waan này. Tao ngồi đây nghe mày nói nãy giờ chắc hơn 10 người rồi á, dính với gái cho nhiều vào rồi coi chừng bị AIDS nha" Pai lắc đầu ngán ngẩm khi nghe thằng bạn cứ lèm bèm suốt bên tai mà không lo tập trung ăn sáng. Cả hai đang ở nhà ăn của khoa Khoa học. Bữa nay là ngày đầu tiên của học kỳ. Đối với bọn năm 1 thì sẽ không học ở lớp riêng trong tòa nhà khoa. Các môn khoa học cơ bản sẽ học chung bên này.
"Tao có dùng đồ "bảo hộ" đầy đủ nha. Đệt, bạn gái này cũng xinh quá nè"– Waan lơ đãng trả lời. Miệng thì liên tục nói về các cô gái mà nó thấy. Nếu mà nói về độ "tia gái" thì thằng Waan này là số một rồi. Nhìn thấy gái như là nhìn thấy con mồi vậy. Nhưng mà thực sự chẳng đi tán tỉnh, theo đuổi bất cứ ai hết, chỉ ngồi lắng nghe, quan sát vậy thôi.
"Thèm khát nhỉ" "Hey, có một thiên thần nóng bỏng đang tới kìa" Waan lên tiếng rồi cầm lấy ly nước giả vờ uống để không thể hiện quá thích thú ra ngoài mặt. Pai quay lại nhìn và nhận ra bạn mình muốn ám chỉ điều gì. Thiên thần trong lời của Waan thực sự là đi về hướng này. Điều đầu tiên, dáng người đúng là đẹp thật. Thứ hai, cô ấy đúng là xinh như thiên thần thì sao, đối với cậu mà nói thì đó không phải gu của cậu. Và điều cuối cùng, bộ đồ trên người quả thật vừa vặn như Waan nói.
"Pai đúng không?" Chủ nhân của chiếc váy ngắn đi tới hỏi cậu. Cô gái này khá ưa nhìn. Vì sao ấy hả? Cô ấy giống một người phụ nữ sắc sảo, tự tin vào bản thân. Pai không định nghĩa rõ nên gọi vẻ đẹp này là gì. Mà cũng chả quan tâm lắm, dù sao người này đẹp hay không cũng chẳng liên quan đến cậu.
"Đúng rồi. Tôi giúp gì được cho cậu?" Chàng trai lịch sự trả lời. Kết thúc câu nói là việc có thể giúp gì hay không, khiến cho người ngồi đối điện phải nhướn mày. Người như Pai mà có thể dễ dàng nhận lời giúp đỡ bất cứ ai ấy hả? Vốn trước giờ vẫn đều không thích tiếp xúc với ai mà.
"Tôi tên là Namhom. P'Pak có nói với cậu về cuộc thi Trăng - Sao của khoa rồi đấy. Vì có việc bận nên hôm thứ sáu vừa rồi tôi không tới tham gia buổi họp bỏ phiếu được. Nhưng P'Pak có gọi nói là tôi được chọn là Sao còn Pai là Trăng của khoa. Đồng thời người bên câu lạc bộ cũng có nhờ tôi nhắn với cậu tối nay nhớ đến tham gia cuộc họp hàng tháng dành cho Trăng – Sao" Pai ngẩng đầu nghe cô ấy nói về cuộc thi Trăng – Sao của khoa trong khi Namhom đang đứng nói. Thứ 6 tuần trước có một buổi họp bỏ phiếu, Namhom cũng có tên trong danh sách ứng cử viên cho ngôi vị Sao, và cũng nhận được vị trí đó cho dù cậu ấy không hề tham gia cuộc họp. Nhưng cũng xứng đáng thôi. Cậu ấy vốn dĩ là một diễn viên, là người của giới giải trí Namhom thích hợp với ánh đèn sân khấu hơn cậu. Không thì ít nhất, cô ấy quen thuộc hơn, và thích được người khác chú ý tới.
"Mấy giờ? Địa điểm ở đâu vậy? Có cần chuẩn bị trước gì nữa không?" – Pai hỏi với giọng thêm vài phần nhiệt tình. Ít nhất thì cũng nên có tinh thần trách nhiệm khi đó là công việc chung của hai người.
"Tòa nhà Cá Voi, phòng học đầu tiên lúc 6 giờ nhé. Còn chuẩn bị thì chú ý nghe nhắc nhở chút là được. Sẽ không có nhiều việc lắm đâu" "Cậu add LINE của mình đi. Lúc nào cần thì liên lạc với mình qua LINE để tiện trao đổi công việc" Pai mở màn hình LINE thành biểu tượng mã QR, đồng thời đưa qua cho Sao của khoa Y quét mã thêm bạn bè. Cậu cư xử rất dịu dàng. Mà biểu cảm của Waan còn dịu dàng hơn thế nữa. Ngay lúc này, đôi mắt người nọ như sáng rực. Namhom chỉ cần quay lưng đi chưa đến 3 giây thì cậu bị thằng bạn ghẹo chắc luôn.
"Được rồi, hẹn gặp lại sau nhé" Cô gái sau khi thêm bạn bè trên LINE xong liền nói lời tạm biệt. Trước khi rời đi, cô quay sang mỉm cười với Waan môt cái khiến tâm hồn thằng này bay mất không nói được lời nào. Namhom đã đi xa rồi mà còn nhiều người, cả thằng Waan, vẫn cố nhìn theo. Cô ấy thực sự là một người thu hút.
"Ghê, P'Pai lại chịu cho gái add LINE cơ đấy. Tao nghi là sau việc này bạn tao sẽ từ bỏ cuộc đời độc thân mất thôi " – Waan nói đùa với Pai, lại còn vỗ vai một cú thật mạnh.
"Chỉ là công việc thôi. Có tin nhắn này"– Pai nói mà không thèm chú ý tới đứa bạn.
NAMHOM-099111xx: gửi một sticker "Uiii, đặt tên LINE là số điện thoại luôn. Coi bộ đợt này P'Pai không tán cô nàng là không được rồi" – Waan không kìm được mà lớn tiếng khi nhìn thấy thông báo LINE trên điện thoại, là tin nhắn của Namhom, quan trọng hơn là cô cũng đặt số điện thoại là tên của LINE giống cậu bạn thân.
"Tao đưa số cho mày đi cưa cô nàng nhé. Có bạn gái là Sao thì tới đi ngủ cũng ngon giấc đấy" Pai làm bộ mặt khó ở không thèm chú ý tới đứa bạn, trước khi đứng dậy còn tiện tay thu dọn đĩa dơ. Waan có thật sự đi tán tỉnh Namhom không ấy hả? Ai mà biết được. Nói cho cùng Waan đúng là đẹp trai thật, nếu nó có ý định đi tán tỉnh cô nàng thì cũng chẳng có vấn đề gì. Nhưng quan trọng là số người mà thằng này có ý định bắt chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay.
---------------
"Xin chào các bạn. Chào mừng đến với buổi họp đầu tiên cho cuộc thi Trăng – Sao toàn tường năm nay" Một đàn chị mập mạp đang dùng mic nói với mọi người bằng chất giọng nhẹ nhàng. Lúc này tất cả đang tập trung ở tòa nhà Cá Voi. Tòa nhà này bao gồm cả khoa Khoa học, thường được sinh viên gọi bằng cái tên Tòa nhà Cá Voi. Thật sự thì cậu cũng không biết tên thật của tòa nhà này là gì, có khi bởi cả tòa nhà được sơn màu xanh, cũng không chừng là vì hình dáng to đùng từ xa nhìn giống một con cá voi. Biết đâu chừng ám chỉ bọn sinh viên giống như sinh vật phù du chết trong bụng cá voi.
"Trước tiên, tôi muốn nói với các bạn rằng, cuộc thi Trăng – Sao của trường không chỉ chú trọng tới khuôn mặt. Hội sinh viên luôn nhấn mạnh điều này tới các khoa tham dự chúng họ đang tìm kiếm gương mặt có khả năng đại diện cho trường. Tất nhiên, vẻ bề ngoài thì không quan trọng bằng tài năng rồi. Mặc dù giảng viên ở các khoa sẽ cử đại diện tham gia trước tiên vì ngoại hình, nhưng cuối cùng vẫn là đánh giá dựa trên tài năng của người đó" Đàn anh năm thứ ba, chủ tịch Hội sinh viên của trường giải thích một lượt về cuộc thi Trăng sắp tới. Ban đầu, Pai nghĩ chỉ được tới buổi tập luyện một mình. Ai dè khi đến nơi rồi, mới thấy các khoa ai cũng đi cùng với bạn bè hoặc đàn anh đàn chị cho nên cậu lô thằng Waan đến cho bàng được. Tất nhiên Nạmhom cũng tới tham gia, đây là phòng họp kiểu mở. Mặc dù cậu ngồi gần Namhom nhưng trừ việc gật đầu cười chào nhau thì cả hai không nói với nhau câu nào.
"Ôi vãi, này đúng chuẩn kéo harem luôn còn gì" Giọng thằng Waan thì thầm bên tai Pai. Mà nó nói cũng đúng, lần tập trung này đều là những người đại diện từ các khoa nên toàn chọn ra những người đẹp nhất. Trừ đàn anh đàn chị trong Hội học sinh cùng các staff của cuộc thi thì đa phần đều là người dự thi Trăng – Sao năm nay hoặc là cực Trăng – Sao.
"Mày phải cảm ơn tao vì mang mày theo" Cậu quay sang nói với Waan. Bởi vì cơ hội tham gia này là do tự cậu chọn. Ngay từ khi phải tham gia thì cậu cảm thấy không thích lắm, nhưng nếu như Waan thích đến đây thì những lần sau cậu sẽ đi cùng Waan, thực ra thì cậu không thích qua thân thiết với người khác. Còn P'Pak ấy hả, từ khi cậu đồng ý tham gia thì cái người đó liền bốc hơi, cậu cảm giác mình bị P'Pak "đem con bỏ chợ".