- hồi trưa tôi xin lỗi........tôi quên mất
- ông lúc nào chẳng vậy......có xem lời hứa với tôi là gì đâu
- tôi quên thật mà........
- vậy lúc trưa ông ăn với ai?
- tôi ăn với Hân........
- tôi biết mà......gái rủ là bỏ tôi mà.........
- thì bây giờ tôi bù cho cậu nè...........
- tôi thề là sẽ không bao giờ đợi cơm ông nữa
- cậu đợi cơm tôi hả? Vũ ngạc nhiên hỏi nó
- có điên mới đợi ông........ nó chối biến
- vậy sao mới nói........
- nói gì đâu......Phỏ ra rồi kìa ăn đi.......
Vũ không nói gì chỉ nhìn nó cười,..........nụ cười đó lại làm cho tim nó chật một nhịp rồi.....nó ghét nụ cười say đắm đó.......nhưng không biết sao lại yêu được nữa.........
..................
Và như thế thời gian cứ trôi.........Vũ vẫn công tác bình thường.......nó thì lại vừa đi học thêm anh văn vừa lại đi làm.........mọi chuyện vẫn cứ tiếp tục....và ngày hôm nay
- nè.........ngày mai tôi đi du lịch với trường đó nhe..... Vũ nói chuyện với nó
- vậy hả.....đi mấy ngày........?
- 4 ngày.........đi Đà lạt
- rồi công việc bên Ngân hàng thì sao........tôi xin nghĩ 3 ngày......thứ 5,6,7 còn chủ nhật thì được nghĩ rùi.......với lại trước giờ tôi chưa nghĩ phép mà..........
- đi ....đi với bà Hân luôn hả?
- uhm...........nhưng cái gì mà là bà
- tôi thích gọi vậy đó....rồi sao.......chúc hai người đi vui vẻ.......nói câu này là nó dối lòng nè...thật tình nó không muốn hai ngừi đó đi chung với nhau lúc nào hết.....nhưng làm sao được chứ......họ là người yêu của nhau mà............ còn nó có là cái gì của ai kia đâu chứ.....hức....nó tức tối bước vào trong.......
- mà cậu ở nhà trông nhà cẩn thận đó nhe..........Vũ nói vớ theo nó......
................
Vậy là chuyên du lịch 4 ngày của hai người kia đã bắt đầu.......ở nhà một mình thật chán quá...........nấu cơm cho con Buta yêu của nó ăn xong là nó cũng lăn ra mà ngủ............thiệt tình không biết giờ này hai người họ dang làm gì nhỉ...........phải chi có mình đi theo thì hay biết mấy.........sẽ biết được họ làm những gì để mà phá............chịu không nổi nó rút điện thoại ra và gọi
- alo.....tôi nghe nè
- ông đang làm gì vậy?
- đang ăn khuya..........?
- với bà Hân hả?
- uhm......
Không nói tiếng nào nữa nó cụp máy cái rụp và đầy tức tối......thiệt tình điện thoại chi không biết.......điện xong thì lại ôm thêm cục tức như thế này đây.........
..............
Buổi sáng hôm nay nó không đi học,......hôm nay cũng là thứ 7 rồi.....ngày mai sẽ là ngày tổng vệ sinh......mai cũng chỉ có mình ên nó dọn dẹp thôi.......sớm cũng dọn.....muộn cũng dọn.....thôi dọn hôm nay vậy..........nó hết quét chổ này....rồi lại móc chổ kia.....rồi lại chùi chổ nọ........loay hoay với công việc don dẹp nhà cửa mà cũng mất khá nhiều thời gian..........nó nhìn lên đồng hồ thì cũng đã hơn 11h trưa rồi còn gì.......nó lười nấu ăn quá.....chi bằng ra ngoài mua hộp cơm về ăn là được....với bịch cơm thêm cho con Buta là ok chứ gì..............
................
Đang ngồi ăn cơm thì nó cũng không thôi thắc mắc giờ này ai kia đang làm cái quái gì......
- alo
- um.......đang làm gì đó........?
- đang ăn trưa cùng với đoàn nè
- vậy hả........? nhớ mua quà cho tôi he....
- mắc mớ gì phải mua cho cậu?
Vũ hỏi một câu mà nó cứng họng.......mà đúng mắc mớ gì phải mua cho nó........ nó không biết phải trả lời làm sao đành lằng lặng cúp máy......để lại cho bên đầu dây kia một nụ cười sảng khoái vì đã chọc tức được ai kia..............
........................
Tại một nhà hàng nào đó của thành phố Hoa
- làm gì mà anh cười hoài vậy? Hân hỏi Vũ
- à ......không có gì.......chỉ chọc tức được thằng An nên anh vui ấy mà
- trời.......anh thiệt tình........vậy mà em tưởng anh nói chuyện với cô nào chứ.....Hân trách yêu
- làm gì có đâu nè........thôi mình ăn xong rồi ......mình đi dạo đi...
- dạ.......
.................
- cái khăn quàng cổ này đẹp nè anh? Hân lấy cái khăn quàng cổ vừa xem quàng vào cổ Vũ
- uhm....anh cũng thấy vậy.........em xem dùm anh cái áo khoác này đi......em thấy sao.....Vũ đưa cho Hân xem một cái áo khoác len......
- dạ em thấy cũng đẹp.......nhưng nó hơi nhỏ.....không vừa với anh......
- uhm......anh tính mua cho An.......
- dạ........mà anh tốt với An quá he…….vậy mà gặp nhau là cứ cải hoài.....
- uhm....thì thế......ghiết thành thói quen....phải nói sốc nhau mới chịu nổi......hihi
- thiệt tình anh....cô nagf bó tay với người yêu của mình.........
...........................
...........................
Vậy là chuyến di du lịch cùng trường của 2 người cũng đã kết thúc. Sau khi chia tay nhau thì Vũ cùng với chiếc vali mà đón taxi về nhà. Vừa về đến cổng hình ảnh đầu tiên là anh thấy nó đang ngồi ôm con Buta bắt ve chó trước cửa nhà.....
- ủa ông về rồi đó hả?......nó thấy Vũ mở cửa nên vội vàng hỏi...và không quên nở một nụ cười toe tét
- uhm... rảnh quá he......không có việc gì làm hả?
- thì chiều mới đi làm mà......hôm nay tôi được nghĩ học mà.......
- umh.......cậu dọn dẹp nhà cửa chưa?
- xong rồi.....làm luôn phần của ông rồi đó
- ái cha........sao hôm nay siêng đột xuất vậy
- làm dùm ông mà ông cũng nói này nói nọ.....thì tôi biết hôm nay ông về....chắc chắn sẽ mệt nên tôi làm giúp thế thôi......mà nè...có mua quà cho tôi không đó.....vừa nói nó vừa giật lấy cái vali của Vũ.
- không........đồ dơi không đó...nếu rảnh thì giặt dùm đi......haha......
- tại sao không mua?......mặt nó bí xí
- vậy tại sao tôi phải mua cho cậu....? Vũ hỏi
- mệt ông quá đi....tự mà giặt lấy..........bo xì ông luôn.....nói xong nó bỏ đi một mạch. Để lại trên môi ai kia một nụ cười khoái chí.
................
Hai người ngồi ăn cơm mà không nói với nhau lời nào. Nó thì không nhìn lấy Vũ lấy một cái.....cái mặt của nó thì đang một mâm........như là hễ ai mà đụng vô là chết tức khắc.........đó là biểu hiện của sự giận dỗi đấy mà........
Còn ai kia thì đang nhìn nó chăm chú.......lâu lâu đôi môi lại vẽ lên một nụ cười.........một nụ cười của sự khoái chí hay một nụ cười mang một ý nghĩa khác?.,........
- ăn cơm xong cậu làm gì?
Vẫn không trả lời........nó vãn tập trung chuyên môn ăn cơm của mình.....nhưng càng ăn nó càng thấy bực bội.........
- không trả lời thì thôi....muốn cho ai kia cái gì đó cũng khỏi he.....
Nó vẫn không trả lời......nhưng nó dần dần nghe được cho..ai...kia....cái...gì ....đó...thì mọi suy nghĩ lại ùa về...
- nè.....cho tôi cái gì.....?
- cho cái gì là cái gì......đúng là con nít mà.......Vũ trêu nó
- ông nói ai là con nít hả?
- chắc tôi tự nói tôi há.......
- uhm .....con nít vậy đó......được chưa......
- thôi......không đôi co nữa....ăn cơm đi....rồi tôi cho ậu cái này nè......
- quà của tôi hả......hihi......
Vũ không nói thêm lời nào nữa nhưng giờ đây anh chỉ biết cười mà thôi.
..............
- nè cậu thấy sao? Đẹp không?....vừa với cậu không...... Vũ nói và đưa cái áo len cho nó
- chọn cái màu gì mà xấu hoắc vậy........vừa thì có vừa
- xấu trả lại đây....Vũ giựt lại cái áo
- ủa ....đâu có chuyện đó đâu cưng....cho anh rồi thì miễn bàn nhé......haha....dù có xấu nhưng là quà của em thì anh cũng mặc he......
- em cái đầu cậu.....lớn hơn ai hả...? vừ nói Vũ vừa cóc vào đầu nó....
- haha....giởn chơi chút không được hả cha nội.......
- giởn cái kiểu đó hả........tôi giết cậu hà.......
- ừa ...giết đi....được chết trong tay người yêu là rất mãng nguyện
- khùng nè.......Vũ đá vào mông nó một cái.......thôi tôi đi công chuyện một chút .......khỏi đợi cơm tôi he.......
- ủa mà ông đi đâu....?
- đi qua nhà Hân ăn cơm.......hihi.......vừa dứt lời...Vũ dắt xe và vụt chạy mất...
Nó chưa hết nổi vui mừng thì đã chuyển sang nổi buồn miên man.....nó biết chứ.......biết ông Vũ chẳng có chút tình cảm gì với nó nhưng......để nó được yêu ổng cũng là đủ rồi.......
..................
Sau khi ăn cơm tại nhà Hân xong....Vũ và Hân cùng đi dạo thành phố về đêm.........
- anh này.........em thật hạnh phúc khi có anh
- anh cũng vậy.........cuộc sống với anh bấy nhiêu đó là đủ rồi.....
- dạ......nhưng mình phải biết quý những gì mình đang có......
- sao em lại nói như vậy?
- em cũng không biết......nhưng em có cảm giác rất lạ.....
- lạ gì......hay là em không tin tưởng vào tin tưởng vào tình yêu của mình.......
- không có......nhưng em sợ lắm.......hay là mình kết hôn đi anh......
- kết hôn?..........anh nghĩ chúng ta chưa phải lúc.......với lại công việc của anh còn chưa phát triển mà.......
- em thấy như vậy là tốt lắm rồi........anh vừa làm trong Ngân hàng vừa đi dạy ở trường......em cũng dạy ở trường......thế anh còn muốn gì nữa?
- anh nghĩ anh chưa đủ trưởng thành để kết hôn......
- hay là anh không muốn kết hôn với em hả?.......Hân nổi quạo...đây là lần đầu tiên cô ấy nổi quạo trước mặt Vũ
- anh không có.......em hãy cho anh thời gian suy nghĩ đi nhé.....
- không sao.....anh cứ xem như là hôm nay em chưa nói gì đi nhé.......cô nàng vội vàng làm hòa.....Hân cũng không biết tại sao hôm nay cô lại có thái độ như thế với Vũ......là điều gì chăng?......phải chăng đó là sự ích kỷ trong tình yêu?.....hay là sự chiếm đoạt..?....cô đâu phải là người như vậy đâu......?
.............