- Đáng lẽ tập đoàn này là của gia đình tôi chính các người tráo trợn lấy cấp tài liệu để giao dịch chờ để tôi lấy nó về được thì coi các người có hầu tòa hay không.
Tối đó y uống rất nhiều đến nỗi trên đường về nhà anh cứ lẩm bẩm những câu vô nghĩa.
Tới nhà cô liền cùng tài xế diều y lên phòng, tài xế nhanh chóng rời đi còn cô cở giày Khiêm ra đắp chăn cho y rồi quay đầu rời khỏi phòng chưa kịp đi đã bị y nắm tay giữ lại.
- Cô đi đâu vậy?
- Ra sofa.
- Cô không được đi đâu hết.
Khiêm giật tay Tinh khiến cô ngã xuống giường, y đè lên người cô mùi rượu cứ theo hơi thở của y toát lên mặt cô nó rất là nồng. Ánh mắt mà Khiêm nhìn Tinh bây giờ rất trìu mến khác hẳn ánh mắt mà y dành cho cô lúc đầu.
- Tôi cứ nghĩ dùng em làm con cờ phá hoại Phan gia nhưng tôi lầm rồi, càng ngày tôi càng yêu em… tại sao chứ?
- Khiêm!
- Tôi vô dụng.. người con gái mà tôi thương nhất cũng giữ không được lấy tư cách đâu mà trả thù chứ, đến nổi bây giờ lại đi yêu người mà tôi không nên yêu… tôi vô dụng lắm đúng không Tinh?
Cô nghe hết những lời Khiêm nói từ nảy tới giờ liền đặt tay lên ngực y.
- Anh không vô dụng nên đừng có trách bản thân mình những chuyện buồn anh cứ bỏ qua một bên bắt đầu với cuộc sống mới hiện tại…
(hôn)
- Anh nghĩ anh yêu em mất rồi…anh..
Cô chủ động hôn y.
- Tôi chưa bao giờ ghét anh, từ khi về ngôi nhà này tôi tự nhủ phải làm một người vợ tốt, phải khiến anh thay đổi cách nhìn của anh với Phan gia và có lẽ tôi đã thành công.
(hôn)
- Không cho phép xưng hô tôi với anh nữa.
- Vậy phải gọi làm sao đây?
- Có ai là vợ chồng mà xưng hô như người dưng không? Hả? Vợ!
- Biết rồi, biết rồi, ông xã anh say rồi ngủ đi.
Tinh và Khiêm ôm nhau quay mặt vào nhau mà ngủ cả hai đều nở nụ cười mỉm hạnh phúc.