1. Xuyên Không!!
Nàng là đang cùng bạn bè vi vu trên con xe tay ga để đến bãi biển hưởng thụ những ngày nghỉ trong tuần sau những ngày học cật lực bù đầu bù cổ.
Nàng Đường Hải Hoa năm nay 18t hiện đang học lớp 12 gia thế nhà nàng cũng thuộc dạng quí tộc mà nhà nàng chỉ có mình nàng và anh trai đặc biệt nàng lại là con út lên rất được cưng chiều.
Nàng thả mình trên bãi cát biển ngồi ngắm những ánh hoàng hôn bỗng nàng cảm thấy gần đó hình như có người đang kêu cứu. Với bản tính lương thiện của mình không chần chừ nàng chạy như bay ra phía đó và cởi cái áo khoác ngoài của mình và nhảy xuống biển.
Nàng bỗng cảm thấy cái đầu của mình đau ê ẩm khi nàng mở mắt ra thì thấy xung quanh mọi người đang bu lại gần mìnhh và họ ăn mặc rất lạ. Thế nào nhỉ y như là những người trong phim cổ trang nàng thường hay xem vậy.
Nàng chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn 2 người có hình dáng giống cha mẹ mình đang ngồi đó. Nàng cố ngồi dậy và đưa ánh mắt khó hiểu nhìn bọn họ.
- Huyên nhi con đã tỉnh cảm thấy có chỗ nào không ổn không??
Người nàng đánh giá là giống cha mình lên tiếng hỏi. Trên khuôn mặt đứng tuổi có chút lo lắng kèm đau lòng. Mà chờ đã cái gì mà Huyên tên nàng là Hoa cơ mà.
- Ba à con tên Hoa chứ Huyên là tên ai con không biết. Chắc ba lộn rồi.
Nàng cười bất đắc dĩ nói, haizz ai nói cho nàng biết là chuyện gì đang sảy ra có được không. Khi không cha nàng lại gọi tên người con gái khác mà không phải tên nàng.
- Huyên Huyên con sao vậy đừng làm phụ thân sợ.
Đường tướng quân lên tiếng nói giọng có chút run mà ở bên cạnh phu nhân đã nước mắt lăn dài.
Nàng bỗng mở to đôi mắt to tròn của mình cái gì mà phụ thân sao giống phim cổ trang quá vậy. Trong đầu nàng bắt đầu nghĩ đến việc nàng xuyên không nhưng chắc không phải đâu nàng chỉ là nhảy xuống biển cứu người thôi mà. Không phải là chết mà xuyên đến đây chứ bỗng nàng nắm lấy tay Đường tướng quân hỏi.
- Cho con biết năm nay là năm bao nhiêu thế kỷ mấy??
- Năm nay là năm Kỷ Hoa, Trung Quốc thời vua Tống Đại Tông năm thứ 1116.
Nàng nghe xong như chết đứng thật sự nàng đã xuyên về còn đặc biệt xuyên về thời đại không hề có trong lịch sử Trung Quốc. Nàng phải sống những tháng ngày không tivi không máy tính không điện thoại ở đây sao?? Ôi thiên ơi con không can tâm a.
- Huyên Huyên đừng buồn ta sẽ nhanh chóng tìm ra người hại con.
Đường tướng quân ôm nàng vào lòng nói. Con gái ông chỉ mới lơ là chút xíu đã bị người ta hại rồi. Trước đây con gái ông rất hiền lành rất dễ bị bắt nạt cũng là đứa con gái ông thương nhất. Thật không ngờ ông mới đi Tây Bắc có vài ngày để đánh giặc mọi chuyện lại sảy ra như thế này. Đường phủ của ông tính loạn hết rồi sao.
- Phụ thân không sao nữa rồi dù sau con cũng đã tỉnh người đừng truy cứu gì nữa.
Nàng học theo cách nói trong phim rồi vỗ vỗ tay Đường tướng quân nói.
- Huyên nhi con mau nằm xuốg nghỉ lát nữa ta sai người đem đồ ăn cho con.
Mẫu thân nàng lên tiếng nói. Nàng cười nhẹ và nằm xuống ngủ thiếp đi. Hàng loạt kí ức về thân xác này bỗng hiện lên trong đầu nàng. Thân thể này tên gọi là Đường Hiểu Huyên con gái của Đường tướng quân năm nay 17t tới tuổi tập kê tuổi lấy chồng do một lần rong chơi đã gặp được ý trung nhân của mình nhưng lại bị muội muội con của tì thiếp hãm hại đẩy xuống sông mà chết. Và được nàng xuyên vào, nàng đã lỡ xuyên đến đây rồi nàng sẽ sống thật tốt thay cho cả phần của thân xác này. Và còn để quậy phá cổ đại nữa chứ hắc hắc.....
" Đường Hiểu Huyên cô hãy an nghỉ thật tốt tôi sẽ sống giúp cô phần đời này". Nàng tự kỉ một mình rồi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.